Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 555: Lưu Thượng Tá Của Đông Nam Quân Bộ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 555: Lưu Thượng Tá Của Đông Nam Quân Bộ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bên phía tổng quân bộ, hình như đã đưa ra quy định mới rồi. Bọn họ định trong vòng năm năm sẽ trao hết quân quyền của Thành Vệ quân Thịnh Kinh cho cấp dưới, sau đó đến Bát Đại quân bộ lịch lãm một lần, sau đó lại điều một phần quan quân từ Bát Đại quân bộ qua bên này bảo vệ Thịnh Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏

- Trước đây có vị tướng quân trong tổng quân bộ đưa ra ý kiến, cao thủ của Thành Vệ quân Thịnh Kinh quá tập trung, phân chia phe phái nghiêm trọng, phân hóa giai cấp, huấn luyện không đủ, cần bổ xung một phần quan quân từ Bát Đại quân bộ sang để thay máu, tăng cường thực lực tổng hợp của Thành Vệ quân, có điều bởi vì ý kiến này động đến lợi ích của người khác, nên đã bị một phần quan viên bác bỏ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà hai tháng trước, ngươi đánh cho Thành Vệ quân Thịnh Kinh tan tác, khiến tổng quân bộ không thể coi thường vấn đề này! ͏ ͏ ͏ ͏

- Xem ra, tất cả các thế lực Thành Vệ quân ở Thịnh Kinh, đều sẽ phải gột rửa một phen. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Vân cười to, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, một trận chiến này của ngươi, không chỉ dương danh Bát Đại quân bộ trong Vân Quốc Liên Bang, còn đánh tan các thế lực trong Thành Vệ quân của Thịnh Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng ở bên cạnh, cũng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá đã làm được một chuyện tốt, so với để hung thú đánh cho tan đàn, thà rằng để Tô Dương đánh tan còn hơn. Ít nhất Tô Dương vẫn hạ thủ lưu tình, ít nhất tổng quân bộ còn có thời gian điều chỉnh, phát hiện ra vấn đề sớm sẽ giải quyết sớm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Vân cũng gật đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mã lão ca nói đúng! ͏ ͏ ͏ ͏

Trước khi tới Thịnh Kinh, Tô Dương còn có chút lo lắng không yên, còn có chút chột dạ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng sau khi nghe những lời Lưu thượng tá nói, đột nhiên hắn lại cảm thấy, căn bản hắn sẽ không gặp phải rắc rối. ͏ ͏ ͏ ͏

Trận chiến đó của hắn là tìm ra chỗ khuyết thiếu vì Vân Quốc Liên Bang. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nên tự hào mới đúng! ͏ ͏ ͏ ͏

Đáng ra hắn phải được khen ngợi mới đúng! ͏ ͏ ͏ ͏

Có nên xin tổng quân bộ khen ngợi không nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định buông tha. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn là người thích khiêm tốn. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn là người của Vân Quốc Liên Bang, là con trâu già yên lặng cống hiến vì dân tộc, vì Vân Quốc Liên Bang. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ngồi trên ghế sô pha, trong lòng sinh ra cảm giác tự hào. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả lưng, cũng thẳng tắp. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, Tô Dương mới để ý thấy, người tụ tập xung quanh hình như càng ngày càng nhiều hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoài một phần quan quân thực lực không mạnh ra, còn có rất nhiều tiểu tỷ tỷ xinh đẹp mặc quân phục. ͏ ͏ ͏ ͏

Đa số trong số họ không phải Ngự Thú sư, chắc là nhân viên hậu cần, văn chức được các quân bộ lớn sắp xếp ở Thịnh Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏

- Người đó chính là Tô Dương, Tô thiếu tá sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đã từng xem ảnh của hắn, trước đây hắn rất đẹp trai, chỉ là gần đây bị cường giả Vương cấp của Thú Thần Giáo làm bị thương thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chẳng trách tổng quân bộ lại bất mãn với Thành Vệ quân như thế, một vị cường giả Vương cấp của Thú Thần Giáo còn có thể khiến Tô thiếu tá bị thương, vậy mà bốn vị cường giả Vương cấp và hơn hai mươi vị cường giả Tinh Diệu cấp của Thịnh Kinh, lại không thể thương tổn Tô Dương thiếu tá chút nào, tổng quân bộ có thể thoả mãn, đó mới là lạ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, trước đây ta còn cảm thấy Thịnh Kinh rất an toàn, hiện giờ lại cảm thấy không an toàn bằng Nghi Lan thành, cũng đúng thôi, cao thủ của Bát Đại quân bộ đều sinh ra từ trong chém giết, không giống cao thủ ở Thịnh Kinh, đều được nuôi dưỡng tạo ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu có thể gả cho Tô thiếu tá thì tốt quá! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nằm mơ đi! Cho dù khuôn mặt người ta bị hủy hoại, cũng không thể nào coi trọng ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy mọi người càng tụ càng nhiều, ồn ào nhốn nháo, Lưu Vân quát to: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tất cả mọi người giải tán đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Một câu nói của Lưu Vân, lập tức khiến đám nhân viên quân chức đến thăm Tô Dương kia đành phải bất đắc dĩ rời khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy rằng Lưu Vân không phải cấp trên của bọn họ, nhưng bọn họ vẫn phải tôn trọng. ͏ ͏ ͏ ͏

Xế chiều hôm đó, Tô Dương gặp được Chu Vạn Sơn của Tây Quân Bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy Tô Dương, trên khuôn mặt mệt mỏi của Chu Vạn Sơn cũng lộ ra nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghe được từ chỗ Diêu Tinh, phiền toái lần này do hắn gây ra, được Tây Quân Bộ và Trân Bảo Các giúp đỡ ít nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người hàn huyên một lúc, sau đó Chu Vạn Sơn có việc đi trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều trước khi đi hai người đã hẹn ngày mai ăn cơm với nhau. ͏ ͏ ͏ ͏

Chờ đợi trong phòng làm việc của Bát Đại quân bộ hai ngày, Tô Dương không gặp phải bất cứ phiền phức gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại, hắn còn được người ta vô cùng hoan nghênh. ͏ ͏ ͏ ͏

Quân chức nhân viên của Bát Đại quân bộ làm việc ở Vân Quốc Liên Bang đều rất tôn trọng hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Mãi cho đến ngày thứ ba, Mã Văn Hồng mới dẫn Tô Dương tới tổng quân bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đã được Từ nguyên soái tiếp kiến. ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này ít nhiều cũng khiến Tô Dương có chút căng thẳng. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ nguyên soái, hiện giờ là người nắm quyền cao nhất của Vân Quốc Liên Bang! ͏ ͏ ͏ ͏

Cường giả Vương cấp đỉnh phong. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận