Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 557: Mời Liễu Phó Quan Đi Cùng ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 557: Mời Liễu Phó Quan Đi Cùng ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều may mắn chính là, ngoài lần đầu tiên Hải Thú xâm lấn, vùng duyên hải bị tổn thất nặng nề ra, hai lần sau, tổn thất của Vân Quốc Liên Bang lại không lớn lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong đó, không thể bỏ qua công lao của các thành trì vùng duyên hải được. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi Hải Thú lên bờ xâm lấn với quy mô lớn, thành trì duyên hải có thể truyền tin tức ra ngoài trước một bước. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi các quân bộ lớn của vùng duyên hải nhận được tin, sẽ cấp tốc xây dựng ra các phương án, di tản dân chúng, giảm thiểu tổn thất khi bị Hải Thú công kích. ͏ ͏ ͏ ͏

Dựa vào việc lãnh thổ của Vân Quốc Liên Bang rộng lớn có thể dùng chiến lược rút vào sâu trong đất liền, khiến hai lần Hải Thú xâm lấn không chỉ không tạo thành tổn thất lớn đối với Vân Quốc Liên Bang, trái lại còn mang đến cho liên bang rất nhiều chỗ tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy rằng số lượng Hải Thú nhiều đến mức cực kỳ đáng sợ, nhưng một khi chúng nó lên bờ, thực lực sẽ suy yếu đi rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Muốn giết bọn chúng, dường như độ khó còn thấp hơn so với giết hung thú trên lục địa không ít... ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa các hung thú trong lục địa cũng liệp sát bọn chúng, mỗi lần Hải Thú xấm lấn, ban đầu đều hùng hổ, nhưng mà chỉ cần kéo dài thời gian, dần dần bọn chúng sẽ bị xử lý hết. ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, phải chuẩn bị sẵn sàng trước khi Hải Thú triều tràn đến. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho dù Hải thú không lên bờ với quy mô lớn, thi thoảng Đại Tiều thành vẫn bị Hải Thú tập kích, đó là nơi vô cùng nguy hiểm. Từ nguyên soái bảo ngời đến đó, nói khó nghe là trừng phạt ngươi, nhưng cũng có thể có ý ma luyện ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hải Thú có nhiều không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên là nhiều rồi, thi thoảng còn xuất hiện Hải Thú Vương giả cấp, vô cùng nguy hiểm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu vậy, ngược lại cũng không tệ! ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe thấy Tô Dương nói thế, Mã Văn Hồng không nhịn được sờ đầu mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nghi ngờ, những lời hắn vừa nói, căn bản Tô Dương nghe không hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà hình như phải rời khỏi Tây Nam. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tuy rằng chúng ta rất muốn giữ ngươi lại, nhưng Từ nguyên soái đã ra lệnh, Tần tướng quân cũng không tiện nói thêm, ngươi vẫn nên đi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng vỗ vai Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đối với Ngự Thú sư trẻ tuổi mà nói, chuyện này rất bình thường, nhất là Ngự Thú sư thiên tài được tổng quân bộ xem trọng, gần như đều như thế, năm đó ta cũng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ngẩng đầu nhìn Mã Văn Hồng. ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng khó chịu, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao, ngươi không tin à? Năm đó ta cũng là một thiên tài đấy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tin! ͏ ͏ ͏ ͏

Mỗi vị Ngự Thú sư Vương Giả cấp, đều là trụ cột vững chắc của Vân Quốc Liên Bang. ͏ ͏ ͏ ͏

Đều là thiên tài siêu cấp của các khu vực Vân Quốc Liên Bang năm đó! ͏ ͏ ͏ ͏

Nói không chừng lúc còn trẻ Mã Văn Hồng cũng là nhân vật thiên tài, giống như Liễu Mộng Vân! ͏ ͏ ͏ ͏

- Năm đó ta cũng từng trấn giữ phương bắc mười năm, từng đánh nhau với đám Băng Tuyết nữ yêu đó! ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Tuyết nữ yêu, tiềm lực trưởng thành đạt tới Vương Giả cấp, tính cách tàn nhẫn, tính công kích rất mạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở phía bắc Vân Quốc Liên Bang, Băng Tuyết nữ yêu có thể coi là bá chủ một phương. ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh của Liễu Mộng Vân, cũng đến từ phía bắc liên bang, số lượng cực kỳ ít ỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương còn nghe nói, tình hình bên phía Thổ quốc, cũng không tốt lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước Đại Tai Biến, bắc nguyên Thổ quốc vốn dĩ đã hoang vắng, khí hậu giá lạnh, lương thực thiếu thốn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mã phó đại đội trưởng, vậy ngươi nói xem, mẫu thân và muội muội của ta nên làm gì bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hay là cứ ở lại Xương Võ thành trước đã? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì làm phiền Mã phó đại đội trưởng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phiền, không phiền. ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng vừa cười vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đợi đến khi ngươi đứng vững gót chân ở Đông Nam, sau đó xem tình hình rồi sắp xếp, được không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương quay đầu lại, nhìn về phía Liễu Mộng Vân, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, ngươi định làm thế nào? Có đi cùng ta không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá đi đâu, ta sẽ đi đó! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói đơn giản dứt khoát. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nguyện ý đi cùng với hắn, vậy thì sẽ phải vất vả rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như Liễu Mộng Vân không muốn đi, Tô Dương không tiện miễn cưỡng... Chỉ có thể dùng sức mạnh! ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy nói dưa xanh hái không ngọt, nhưng đối với người muốn ăn, như vậy cũng không tệ! ͏ ͏ ͏ ͏

Rạng sáng hôm sau, Tô Dương đã được người của tổng quân bộ đưa đến gặp Thi tướng quân, thiếu tướng của Vân Quốc Liên Bang, Ngự Thú sư Vương Giả cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Là người duy nhất sở hữu sủng thú Trị Liệu hệ Vương giả cấp trong quân đội, Thi Phàm Mộng tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đã nghe danh từ lâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Người dẫn đường là một nữ quân nhân trung niên, tên là Thái Minh. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái Minh mang quân hàm thiếu tá, là Ngự Thú sư Tinh Diệu cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Vẻ ngoài của nàng ta rất bình thường, cắt tóc ngắn, tư thế hiên ngang, không hề kém đấng mày râu. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận