Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 571: Trân Bảo Các Đại Tiều Thành ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 571: Trân Bảo Các Đại Tiều Thành ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương duỗi lưng một cái: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lúc nữ nhi của hắn bị mang đi, hắn không rên lên một tiếng. Khi ta vừa xuất hiện, hắn lập tức cầu cứu. Rõ ràng là muốn chiếm tiện nghi, lần này ta cứu nữ nhi của hắn, nói không chừng lần sau hắn lại tiếp tục bán lần nữa... Căn nguyên nằm ở chỗ hắn nghiện đánh bạc, ta không có thời gian rảnh rỗi quản chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏

Phương Kinh lập tức giật mình hiểu ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn hiểu, lời Tô Dương nói có đạo lý. ͏ ͏ ͏ ͏

Chuyện thành chủ Đại Tiều thành nên bận tâm, là vấn đề an toàn của cả Đại Tiều thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Chứ không phải loại chuyện nhỏ nhặt không đáng kể này. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra, căn nguyên vấn đề nằm ở chỗ Lưu Trường nghiện đánh bạc. ͏ ͏ ͏ ͏

Bảo Tô thành chủ giúp hắn ta cai nghiện bài bạc, chuyện này không khỏi quá kỳ quái. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như vừa rồi nữ nhi của Lưu Trường thật sự đồng ý, trung tá sẽ để nàng bị mang đi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Sẽ! Đó là do chính nàng ta lựa chọn mà! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vẫn là đạo lý đó, có phụ thân ở đó, nàng ta vẫn không có kết cục tốt như cũ... Ta tôn trọng ý kiến của nàng ta, ta có thể giúp một lần, nhưng không giúp được cả đời, nên đi con đường nào, do nàng ta tự lựa chọn. ͏ ͏ ͏ ͏

Lời Tô Dương nói ra, tàn khốc bất ngờ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Phương Kinh cảm thấy, Tô Dương như vậy mới thật sự là nhân vật lớn! ͏ ͏ ͏ ͏

Hình như hắn đã hiểu được ý của Tô Dương rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy rằng lạnh lùng tàn khốc, nhưng lại thực tế! ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, sau khi quay về sắp xếp một chút, ngày mai tìm người dẫn chúng ta ra khỏi thành! ͏ ͏ ͏ ͏

Đã đến lúc xem xét tình hình xung quanh Đại Tiều thành rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng đã lâu rồi Tô Dương không ra tay giết hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, trung tá! ͏ ͏ ͏ ͏

Chiều hôm đó, Tô Dương nhìn thấy tòa nhà khí thế của Trân Bảo Các. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước cửa Trân Bảo Các, có rất nhiều Ngự Thú sư ra ra vào vào, nhìn qua rất náo nhiệt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Việc làm ăn của Trân Bảo Các, hình như không tệ lắm nhỉ. ͏ ͏ ͏ ͏

Phương Kinh cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trung tá đại nhân, Trân Bảo Các vô cùng lợi hại, là thương hội lớn nhất Đông Nam bộ chúng ta, nghe nói chi nhánh của Trân Bảo Các, đã được mở khắp phía nam rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tin tức tình báo này, Tô Dương cũng biết rõ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hiện giờ điếm trưởng của Trân Bảo Các là Liêu đại nhân Liêu Nguyên Khải, một vị cường giả Vương cấp, nghe nói thực lực của hắn rất mạnh, thủ hạ còn có vài đoàn đội Ngự Thú sư tinh nhuệ, mỗi lần rời bến hành động, bọn họ đều có thể săn giết được rất nhiều hung thú... Nhưng mà hình như thành chủ trước có mâu thuẫn với hắn, quan hệ đôi bên không tốt lắm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mâu thuẫn gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện này thuộc hạ cũng không biết! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cũng hiểu, bởi vì thân phận và địa vị của Phương Kinh quá thấp, sẽ không tìm hiểu được nhiều tin tức tình báo về Trân Bảo Các, chỉ trùng hợp biết được tin tức mặt ngoài thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương quay lại hỏi Liễu Mộng Vân: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, Liễu phó quan, ngươi có hiểu rõ Trân Bảo Các ở Đông Nam bộ không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhớ rõ, Trân Bảo Các phất lên ở Đông Nam bộ, tổng bộ được đặt ở Chương Hải thành thuộc Đông Nam bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Phụ thân của Liễu Mộng Vân, có địa vị không thấp trong Trân Bảo Các. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng hiểu được tương đối, thế lực Trân Bảo Các ở Đông Nam bộ rất mạnh! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân thấp giọng trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đông Nam bộ khác với Tây Nam, ở Đông Nam bộ, thế lực của Trân Bảo Các đã bành trướng đến mức độ ngay cả Đông Nam quân bộ cũng phải kinh hãi, nhưng mà Trân Bảo Các luôn làm việc khiêm tốn, thi thoảng còn biết phối hợp hành động với quân bộ, giữ mối quan hệ rất tốt với một vài vị lãnh đạo cấp cao của quân bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Phương Kinh cúi đầu, hắn luôn cảm thấy, có những việc, hắn không nên biết rõ vẫn tốt hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi biết Liêu Nguyên Khải không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Trước đây ta từng nghe phụ nhân nhắc đến, Liêu Nguyên Khải là Ngự Thú sư thiên tài thành danh khi còn trẻ, nhân duyên trong nội bộ Trân Bảo Các không tốt lắm, cho nên hắn mới bị xa lánh đẩy tới Đại Tiều thành. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ, ta biết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện giờ việc Liêu Nguyên Khải có mâu thuẫn gì với Đỗ Vĩnh Đào thành chủ Đại Tiều thành trước đây, Tô Dương không thèm để ý. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn và Đỗ Vĩnh Đào cũng không có quan hệ gì cả. ͏ ͏ ͏ ͏

Kết thúc một ngày, Phương Kinh ra về. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không định quay về phủ thành chủ, mà đi thẳng đến trụ sở. ͏ ͏ ͏ ͏

Trên đường đi, hắn thuận miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cảm thấy thằng nhóc Phương Kinh kia thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân thuận miệng đánh giá: ͏ ͏ ͏ ͏

- Rất cơ trí, đáng tiếc không phải Ngự Thú sư! ͏ ͏ ͏ ͏

Đánh giá của Liễu Mộng Vân về hắn cũng không tệ lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

- Điều hắn qua bên này đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Để hắn giúp ngươi một tay, chắc vẫn làm được! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân cũng không phản đối chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ Tô Dương đã là thành chủ rồi, quyền lực trên tay rất lớn, việc lặt vặt cũng nhiều hơn không ít. ͏ ͏ ͏ ͏

Với hiểu biết của Liễu Mộng Vân về Tô Dương, khả năng Tô Dương sẽ lại phủi tay làm chưởng quỹ. ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng là nàng cần người giúp đỡ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như Phương Kinh có đủ năng lực, nàng không ngại bồi dưỡng một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận