Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 641: Hỗn Loạn ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 641: Hỗn Loạn ͏ ͏ ͏ ͏

Không quan tâm quan quân bình thường hay Bạch Kim cấp, Tinh Diệu cấp cao cao tại thượng, đều sẽ cố gắng mang theo một số người! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân đứng ở nơi cao nhất của Đại Tiều Thành, đỉnh tháp canh Thành Chủ Phủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Uyển Kiệt, đứng sau lưng nàng, sắc mặt tái nhợt, trong mắt tràn đầy hoảng sợ. ͏ ͏ ͏ ͏

Sóng thần mang theo cuồng phong, đã thổi bay mũ lính của Liễu Mộng Vân từ lâu, làm mái tóc màu trắng trong suốt của nàng bay tán loạn! ͏ ͏ ͏ ͏

Trên bầu trời, là Ngự Thú sư liên tục chỉ huy sủng thú Phi Hành hệ bay lên cao! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, cau mày nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hình như thiếu rất nhiều người! ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Uyển Kiệt vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể có hơn phân nửa Ngự Thú Sư đi đi vào hầm trú ẩn trong thành, tìm người nhà… Bọn hắn không tuân theo mệnh lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, toàn bộ kỷ luật quân đội đều rối loạn. ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người, đều tuyệt vọng! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Liễu Mộng Vân biết, hiện tại không phải lúc truy cứu chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, chúng ta cũng mau đi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Sóng thần chỉ còn cách hai ba cây số, có vẻ như còn rất xa. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng thứ bọn hắn đối mặt là sóng thần! ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn hắn đã có thể nghe thấy tiếng sóng thần gầm đinh tai nhức óc! ͏ ͏ ͏ ͏

Toàn bộ Đại Tiều Sơn, đều đang rung chuyển kịch liệt! ͏ ͏ ͏ ͏

Bách Thương đã kéo Tịch Dao bay lên trên cao từ lâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Sóng thần bài sơn hải đảo, cảm giác áp bách mạnh mẽ, làm cho cả người Liễu Mộng Vân đều run rẩy! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nàng cắn răng thật chặt, kiên trì không để mình kinh hoảng như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng luôn biết cách khống chế cảm xúc bản thân mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói nhỏ: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đi trước đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ít nhất đây là kỹ năng hải thú Hoàng Cấp, chúng ta không ngăn nổi! ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Uyển Kiệt lớn tiếng hô: ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, ngươi đã cố hết sức, người đừng nghĩ quẩn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta không nghĩ quẩn! ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Uyển Kiệt thấy cơn sóng thần đã cao hơn đỉnh đại lâu Thành Chủ Phủ của Đại Tiều Thành, quát to: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như Tô thành chủ trở về, phát hiện ngươi không ở đây, chắc chắn hắn sẽ rất đau lòng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như Thành Chủ Đại Nhân trở về, phát hiện đại lâu Thành Chủ Phủ của hắn đã không còn, phát hiện Đại Tiều Thành không còn, hắn sẽ càng đau lòng hơn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng hiện tại là sóng thần! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói nhỏ: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trước khi Thành Chủ Đại Nhân đi, đã giao lại Đại Tiều Thành cho ta, ta đã đồng ý với hắn, nhất định phải đảm bảo Đại Tiều Thành bình yên vô sự! ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như không phải Phong Uyển Kiệt là cao thủ Tinh Diệu cấp, trong tiếng nước ầm ầm, sợ rằng thật sự sẽ không nghe được lời Liễu Mộng Vân nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có chắc chắn không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ngươi còn kiên trì cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta muốn thử xem! ͏ ͏ ͏ ͏

- Haiz…! ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Uyển Kiệt nhìn nữ nhân xinh đẹp cố chấp trước mắt, trong lòng bất đắc dĩ cảm thấy đáng tiếc! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không nói thêm gì nữa, nhảy lên sủng thú Phi Hành hệ chật ních người, bay thẳng lên trên cao. ͏ ͏ ͏ ͏

Đồng Quân Hạo lớn tiếng hô: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao Liễu phó quan không lên? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nàng muốn thủ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy quá nguy hiểm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tịch Dao lớn tiếng nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Uyển Kiệt bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không khuyên nổi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng là suy nghĩ lạ lùng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không ngăn nổi nàng! ͏ ͏ ͏ ͏

"…" ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, đã không ai dám khuyên Liễu Mộng Vân nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật vất vả mới bay lên trên cao được, nếu như lại xuống lần nữa, lần sau lên không, rất có thể bị sóng thần vỗ trúng! ͏ ͏ ͏ ͏

Khu trung tầng, rất nhiều hầm trú ẩn đã bị ngoại lực phá vỡ. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình dân trốn trong hầm trú ẩn vô cùng hoảng sợ, bọn hắn còn tưởng rằng, là Hải Thú phát hiện bọn hắn, phá vỡ cửa lớn dày đã được che khuất! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong hầm trú ẩn, thủ vệ của Hà Thương Thực Đạn, chỉa nòng súng nhắm ngay cửa lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng nổ súng, là chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Người? ͏ ͏ ͏ ͏

Là người? ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả đám thủ vệ, cũng ngây ngẩn cả người. ͏ ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏ ͏

Một vị Ngự Thú sư mặc quân phục xông vào. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta là Lưu Hạo, ta là Lưu Hạo, lão bà có ở đây không, mau theo ta đi ra! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tanya! Tanya! Mau dẫn con ra đây! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại Tiều Thành không thủ được! Ba mẹ, các ngươi cũng mau cùng ta đi… Còn cả Từ thúc, Từ ca nhờ ta đến đón các ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Toàn bộ hầm trú ẩn, bỗng chốc hỗn loạn lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình dân bên trong hầm trú ẩn đều biết, Đại Tiều Thành sắp tiêu rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhóm bình dân này, phần lớn đều là người nhà quân nhân, bọn hắn không cho rằng, những sĩ quan này lừa dối bọn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Đều cư trú ở cùng một khu. ͏ ͏ ͏ ͏

Giữa bọn hắn, bình thường đều gặp mặt nhau. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn hắn chen chúc xông về phía Ngự Thú Sư. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ những Ngự Thú Sư này, mới là cây cỏ cứu mạng bọn hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Lưu Hạo, Trần ca của ngươi thì sao? Có thể đưa ta và con ta đi không? ͏ ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏ ͏

- Chị dâu, đứng ở sau ta, trần ca nhờ ta tới tìm ngươi, chờ ta tìm được lão bà ta, sẽ đưa ngươi đi cùng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể dẫn ta theo cùng không? ͏ ͏ ͏ ͏

“…” ͏ ͏ ͏ ͏

Chuyện khiến nhóm Ngự Thú Sư này không ngờ đã tới! ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn hắn gần như bị toàn bộ người nhà quân nhân còn lại bao vây. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận