Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 734: Chúc Thành Chủ, Để Các Ngươi Thất Vọng Rồi

Chương 734: Chúc Thành Chủ, Để Các Ngươi Thất Vọng Rồi

Trong lúc nói chuyện, Chúc Bân sớm đã triệu hồi toàn bộ Sủng thú của mình ra. Tiếng chuông cảnh báo cũng vang lên dồn dập. ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cảng Thành ngủ say liền thức tỉnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Các bình dân cùng nhóm Ngự Thú Sư không tham dự chiến đấu cấp tốc chạy vào hầm trú ẩn gần nhất. Ngự Thú Sư của quân đội trật tự leo lên tường thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Những người sinh sống tại Nam Cảng Thành sớm đã thành thói quen Nam Cảng Thành bị hải thú công kích. Hoặc có lẽ là người sống trong thế giới này đã sớm thành thói quen. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng bọn họ, đại đa số người đều không biết, thứ công kích bọn họ giờ phút này, không phải hải thú, mà là nhân loại! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta đi, đừng để bị bọn họ phát hiện! ͏ ͏ ͏ ͏

Cách chỗ này rất xa, An Hàng lại thúc giục. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ đã chú ý tới Ngự Thú Sư Vương giả cấp của địch nhân. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn Lưu Ngôn ủ rũ gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói không sai, thực lực của địch nhân không phải thứ mà bọn học có thể chống lại. Bọn họ thấy được số lượng Ngự Thú Sư Vương giả cấp mai phục ở hướng bắc Nam Cảng Thành... có ba tên! ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Ngôn đột nhiên kinh hô: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chờ một chút... trời ơi kia không phải là... là Tô Thành chủ sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

An Hàng bỗng nhiên ngẩng đầu, ở trên không lại không phát hiện gì hết. Bất quá hắn cũng sẽ không hoài nghi, một vị Ngự Thú Sư Vương giả cấp sẽ không xuất hiện ảo giác! ͏ ͏ ͏ ͏

- Lưu Ngôn, ngươi chắc chắn chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hoàn toàn chắc chắn, ta thấy hắn lóe lên liền rồi biến mất ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Ngôn khó có thể tin nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiểu tử kia chẳng lẽ muốn đi liều mạng? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đáng chết! ͏ ͏ ͏ ͏

An Hàng giận dữ hét: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cho rằng tiểu tử kia sau khi tới Đông Nam quân bộ, tính tình sẽ cải biến, trở nên thông minh, trầm ổn hơn, kết quả con mẹ nó vẫn là một tên lỗ mãng. ͏ ͏ ͏ ͏

Dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết được, Tô Dương xuất hiện ở nơi này, chỉ có một khả năng duy nhất là tên đó muốn đi liều mạng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Khốn kiếp, dám gạt chúng ta đi đánh lộn một mình! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chờ một chút, Lưu Ngôn, ngươi bình tĩnh một chút cho lão tử! ͏ ͏ ͏ ͏

Chúc Bân đứng trên lưng một con Hắc Hổ Ưng Vương giả cấp, liếc mắt nhìn chằm chằm Nam Cảng Thành dưới chân. Sau ngày hôm nay thôi hắn sẽ không còn cơ hội nhìn thấy cảnh này nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Chúc Bân nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu đã tới, cũng không cần dấu đầu lộ đuôi, ta không biết các ngươi là ai, nhưng ta nói cho các ngươi biết, Đông Nam quân bộ chúng ta không phải dễ trêu, các ngươi sẽ vì hành động hôm nay cua các ngươi mà trả giá đắt! ͏ ͏ ͏ ͏

- Lời này nghe thật ngầu! ͏ ͏ ͏ ͏

Bên cạnh đột nhiên vang lên thanh âm quen thuộc, đồng tử Chúc Bân co rụt lại, máy móc quay đầu liền thấy được người quen, bộ dạng nguyên bản bình tĩnh thong dong trong nháy mắt biến thành bộ dáng như gặp quỷ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thành chủ... Sao ngươi lại ở chỗ này! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúc thành chủ, có lẽ ta phải khiến ngươi thất vọng rồi ͏ ͏ ͏ ͏

- Thất vọng cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Chúc Bân đầu óc có chút mơ màng ͏ ͏ ͏ ͏

- Cả đời này của ta có lẽ sẽ không làm được tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao ngươi lại về đây? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nói không muốn làm đào binh. Ngươi không muốn, ta đương nhiên cũng không muốn! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hít sâu một hơi rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cố gắng trở nên mạnh mẽ như vậy, không phải là vì trốn chạy, mà là muốn sống thật thư thái, không đánh cho đám tạp chủng này đến kêu cha gọi mẹ, trong lòng ta không thoải mái! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiệm vụ của hệ thống gì gì đó, Tô Dương cũng không cưỡng cầu! ͏ ͏ ͏ ͏

Phần thưởng cấp Hoàn Mỹ coi như không lấy cũng được. Vì một phần thưởng mà phải mang áy náy suốt đời thật không đáng! Ngược lại hệ thống vẫn còn, hắn cũng còn nhiều thời gian. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho dù ngươi tới trợ giúp, chúng ta cũng không thủ được Nam Cảng Thành! ͏ ͏ ͏ ͏

Chúc Bân lẩm bẩm nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi ở lại cũng chỉ là chết không công mà thôi, không có tác dụng gì! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như ta nói muốn bảo vệ thành thì chắc chắn sẽ làm được. Chỉ là, có thể sẽ bị trách tội! ͏ ͏ ͏ ͏

Chúc Bân bi phẫn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, ta biết ngươi rất mạnh, nhưng đối mặt với nhiều Ngự Thú Sư Vương giả cấp như vậy, lấy thực lực của hai người chúng ta, căn bản không khả năng bảo vệ Nam Cảng Thành. Cho dù có Ngự Thú Sư Hoàng cấp tới, cũng sẽ bị vây giết thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đến, làm cho Chúc Bân lâm vào tiến thoái lưỡng nan. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như Tô Dương ly khai, như vậy sự hy sinh của mấy vạn người Nam Cảng Thành cùng cái chết của hắn, sẽ không có giá trị. Nhưng nếu như Tô Dương không rời đi... Thì có thể chết trận ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương "tùy hứng" xuất hiện, làm cho toàn bộ kế hoạch ngâm nước nóng, Chúc Bân chỉ có thể thở dài: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quên đi, Tô Dương, ngươi vẫn nên rời đi khỏi đây đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận