Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 756: Tô Dương Phải Phụ Trách

Chương 756: Tô Dương Phải Phụ Trách

An Hàng không phải không nghĩ tới Thủy quốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Vốn tưởng Thủy quốc đã bị diệt, không nghĩ tới lại vẫn còn. ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa dù đoạn tuyệt 300 năm, cao tầng của Đông Nam quân bộ vẫn nhớ rõ đất nước này, song hắn không cho rằng Thủy quốc có thể đưa ra đội hình đáng sợ cỡ này lượn lờ trên biển. ͏ ͏ ͏ ͏

Vân quốc Liên Bang đều không được, Thủy quốc dựa vào cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật ra thì bầy Trọng Huyền Hải Cự Quy kia chính là Thủy quốc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đơn giản kể lại lịch sử Thủy quốc cho bọn An Hàng một lần. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe nói Thủy quốc bị Hải Thú vây công đến diệt quốc, cuối cùng bất đắc dĩ chỉ có thể chuyển toàn bộ dân lên trên Trọng Huyền Hải Cự Quy, ngay cả An Hàng đều cảm khái sự quyết đoán của Thủy quốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Chúc Bân bỗng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- À, vừa rồi ngươi đang đón đánh một nước? ͏ ͏ ͏ ͏

Lời của Chúc Bân làm bọn An Hàng đột nhiên lấy lại tinh thần. Nếu như lời của Tô Dương là thật, vừa nãy chẳng phải hắn thật sự chặn đánh một nước, còn mạnh mẽ ép một nước nhượng bộ? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương khiêm tốn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn hắn vẫn rất mạnh, ta giết hơn mười Ngự Thú Sư thực lực không mạnh Vương giả cấp của bọn hắn, hơn ngàn người đại đội Ngự Thú Sư Hoàng Kim tinh nhuệ, còn không cẩn thận giết một ít dân thường của bọn hắn… cái này hoàn toàn là sai lầm, dân thường là do bị lan đến. ͏ ͏ ͏ ͏

Đám An Hàng trừng Tô Dương cả buổi mà vẫn chưa tỉnh hồn lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Chúc Bân rống to: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô ca, về sau ngươi chính là đại ca của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy Tô thành chủ, ngươi biết chỗ bọn hắn muốn đến tiếp theo hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn hắn một đường đi về phía tây, hẳn là còn muốn đi qua địa bàn của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ta lập tức báo cáo sự tình lên Đông Nam quân bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

An Hàng nghĩ nghĩ lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có điều Tô Dương thành chủ, lần hành động này ngươi vẫn có hơi xúc động đó! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có gì! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương khoát tay: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta sẽ tiếp tục nhìn bọn hắn chằm chằm, sẽ không để bọn hắn làm loạn đâu! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong đầu An Hàng đột nhiên nảy lên một suy nghĩ: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải là ngươi lại muốn đi theo bên trên chứ hả? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tại sao không chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ách… ͏ ͏ ͏ ͏

An Hàng lập tức đờ người. Lưu Ngôn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thành chủ, không phải ngươi đã nói đó là một quốc gia hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy nha! Nhưng mà có gì ta phải sợ, đánh lén một chút thì ta bỏ chạy, dù sao ta thuấn di là được, Thủy quốc vốn có một cường giả Vương giả cấp có một Sủng thú hệ không gian Vương giả cấp, bất quá không may là hắn đã bị ta giết, bây giờ ta đã là cường giả Vương giả cấp, Vương Giả cực phẩm, thượng phẩm có thể không dễ giết, nhưng Vương Giả hạ phẩm, trung phẩm ta có thể giết ngay tắp lự. ͏ ͏ ͏ ͏

An Hàng chợt tưởng tượng trong đầu một chút, không cầm được rùng mình. Loại như Tô Dương này hoàn toàn đúng thật là quá làm cho người ta ghê sợ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây cũng là ta bù đắp sai lầm của mình! Ta đã phá hỏng kế hoạch, như vậy chắc chắn phải phụ trách đến cùng cho các thành phố vùng duyên hải khác của Vân quốc Liên Bang chứ nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý do như này làm An Hàng không có cách nào phản bác được. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như bởi vì nguyên nhân của ta làm cho những thành thị khác của Vân quốc Liên Bang gặp tai họa ngập đầu, đời này ta cũng sẽ không tha thứ cho bản thân! ͏ ͏ ͏ ͏

Chúc Bân lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thành chủ, ta ủng hộ ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Ngôn cũng lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cũng ủng hộ ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả An Hàng nghe được lời của Tô Dương, khóe mắt cũng đều hơi rơm rớm. ͏ ͏ ͏ ͏

Bất kể ra sao, hôm nay Tô Dương với hành động vĩ đại một người đánh một quốc gia, đều đáng được lưu danh thiên cổ. Trước đó, An Hàng quả thật chưa bội phục ai. Nhưng hôm nay hắn thật sự bội phục Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

An Hàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta hình như không có lý do gì để ngăn cản ngươi. Ngươi có thể đi, nhưng hy vọng ngươi không cần phải đem mạng của mình ra đùa! ͏ ͏ ͏ ͏

- Yên tâm, ta còn chưa cưới vợ nữa, sẽ không chết đâu! ͏ ͏ ͏ ͏

An Hàng nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện Đông Nam quân bộ, ngươi cứ yên tâm. Nếu như đối thủ thật sự là Thủy quốc, nếu như chiến tích của ngươi thật sự là thật, chờ báo cáo lên, vấn đề chắc chắn không lớn, cùng lắm là bị mắng vài câu, Tiền tướng quân sẽ không nỡ trách phạt ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ. Đến lúc đó An phó đại đội cần phải nói giúp ta vài lời tốt đẹp! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thành vấn đề! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ta đuổi theo bọn họ! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn Tô Dương biến mất trước mắt, Chúc Bân đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta luôn cảm thấy đám người Thủy quốc kia sẽ chết rất thảm! ͏ ͏ ͏ ͏

An Hàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta đi Nam Cảng thành xem! ͏ ͏ ͏ ͏

Khi bọn Chúc Bân quay lại Nam Cảng thành thì phát hiện Nam Cảng thành hầu như không có hư hao. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Ngôn chỉ về phía bờ biển: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi nhìn bên đó! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận