Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 815: Có Thể Không Đi Không?

Chương 815: Có Thể Không Đi Không?

Tô Dương nhẹ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể không đi không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân ngẩng đầu nhìn Tô Dương, bên trong cặp mắt xinh đẹp tràn đầy nghi hoặc "giả vờ". Không biết vì sao, Tô Dương đột nhiên muốn cười to. Hắn phát hiện Liễu Mộng Vân luôn luôn lãnh đạm kỳ thực rất đáng yêu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bởi vì ta lại sắp phải đi, nếu như ngươi cũng đi thì sẽ không có ai làm việc! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể tạm thời để Hạ Na thay ta, hiện tại nàng ấy cũng có thể gánh vác trách nhiệm, hơn nữa chỉ cần ta nói một tiếng, ở Đại Tiều Thành hẳn không có ai dám bằng mặt không bằng lòng, Phong Phó thành chủ chắc cũng sẽ phối hợp nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đây đi chuẩn bị! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói ra những lời này, xoay người rời đi. Đi rất dứt khoát! ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng cũng không rõ hiện tại cảm thấy thế nào, trong lòng đang rất khó chịu. Hết lần này tới lần khác lại không thể nói. Nàng chỉ muốn tới một nơi không người. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho tới nay, đối với Tô Dương nàng đều có thiện cảm. Nhưng có thiện cảm không có nghĩa là có kết quả, thái độ của Tô Dương khiến nàng không suy nghĩ được, thăm dò hắn cũng là hành động bất đắc dĩ. Dù sao, không thăm dò thì vĩnh viễn đều không biết đáp án. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân cũng không phải kiểu nữ nhân thích lôi lôi kéo kéo, nàng thích chủ động đi tìm tòi nghiên cứu đáp án hơn, kể cả khi đáp án cũng không hoàn mỹ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nàng không hối hận! ͏ ͏ ͏ ͏

Trước có Tịch Dao, sau có Hạ Na, hiện tại lại thêm Giai Tư, về sau nhất định sẽ xuất hiện nhiều hơn. Nàng không muốn nhìn thấy bên cạnh Tô Dương có nhiều nữ nhân như vậy. Bởi vì nàng rất rõ đại đa số nam nhân không vượt qua nổi cám dỗ. Nếu như thân phận của nàng chỉ giới hạn là phó quan của Tô Dương, nàng không có quyền ngăn cản những nữ nhân khác tới gần Tô Dương. Vậy nên mới có một màn như thế. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như thành công, nàng có thể danh chính ngôn thuận đến với Tô Dương. Nhưng rất có thể, nàng thất bại. ͏ ͏ ͏ ͏

Thất bại, Liễu Mộng Vân cũng không hối hận. Có một đáp án, có cơ hội dập tắt ý nghĩ của bản thân, không mất thể diện! ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy là nghĩ như vậy, Liễu Mộng Vân vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu. Đầu óc nàng cũng trống không. Mới vừa đi đến cửa, nàng cảm giác bị đụng vào ngực một người đàn ông. Nàng lảo đảo lui về sau một bước nhưng ngay khi định đánh trả thì đối phương mạnh mẽ kéo nàng vào lòng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Băng sương! ͏ ͏ ͏ ͏

Tên này tuyệt đối là đang muốn chết! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân không nghĩ gì cả, phẫn nộ bạo phát. ͏ ͏ ͏ ͏

Sương trắng phun trào, trong nháy mắt nàng đóng băng người nam nhân kia. Chờ đến lúc ngẩng đầu lên, nàng mới phát hiện nam nhân đứng ở cửa... lại là Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hả? ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng nhanh chóng giải trừ hết băng sương. ͏ ͏ ͏ ͏

Từng mảnh một vụn băng bắt đầu rơi xuống, Tô Dương khôi phục tự do, dựa vào cửa, thở dài. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thành chủ, sao ngươi đột nhiên lại xuất hiện trước mặt ta? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta chỉ là có câu đột nhiên muốn hỏi ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương buông tay một cái, hơi có chút bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sau đó cũng không cẩn thận bị ngươi đóng băng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có lời gì không thể hỏi thẳng sao? Đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ta như dọa ma, rất đáng sợ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! Ta thừa nhận cách làm này không đúng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi muốn hỏi ta cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ Liễu Mộng Vân chỉ nghĩ mau rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta muốn hỏi ngươi... ừm... ͏ ͏ ͏ ͏

Lời đến khóe miệng, Tô Dương có chút do dự. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân thúc giục: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thành chủ, ta còn có việc! Muốn hỏi gì thì hỏi đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hai tay cầm lấy cạnh cửa, bởi vì bấm quá chặt ngón tay của hắn đều hằn vào trong khung gỗ. Hắn hít một hơi thật sâu, lấy dũng khí hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu Mộng Vân này, ngươi đừng đi xem mắt được không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta rất thích ngươi, nếu không ngươi xem mắt với ta thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- À? ͏ ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt mặt Liễu Mộng Vân đỏ lựng, lan đến cả tai và cổ. Nàng hoàn toàn không ngờ Tô Dương sẽ nói như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân da dẻ trắng noãn như tuyết vừa đỏ mặt đã hoàn toàn không che giấu được. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Được chứ cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Xem mắt với ta được chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Thẳng thắn luôn, Tô Dương không thèm ngại ngùng gì nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không nghĩ rằng chủ động tỏ tình với con gái lại trắc trở như vậy! Thật sự là tuy hắn đã sống hai đời nhưng kinh nghiệm yêu đương gần như bằng không! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân là cô gái đầu tiên hắn chủ động tỏ tình. Nhưng đã biết thái độ Liễu Mộng Vân hắn không thể lùi bước! Nếu rút lui, nói không chừng sẽ đánh mất Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn biết rõ, Liễu Mộng Vân nội tâm kiêu ngạo, có thể khiến nàng chủ động thăm dò đã là rất hiếm thấy. Hắn không thể chờ Liễu Mộng Vân bày tỏ với mình được! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận