Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 837: Muốn Triệu Hoán Thần Long

Chương 837: Muốn Triệu Hoán Thần Long

Tô Dương đem chuyện muốn để Giai Tư trở thành sĩ quan phụ tá của mình nói ra, ở đây không có ai phản đối. Ngay sau đó, Tô Dương liền vào vấn đề chính: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đã xin Từ nguyên soái về nhà thăm người thân, có thể phải làm lỡ mười ngày, trong mười ngày này sẽ do Phong Phó Thành Chủ chủ trì mọi sự vụ trong Đại Tiều Thành, các ngươi thấy thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Hỏi như vậy ai dám có ý kiến... Tức là có ý kiến với chỉ lệnh của Từ nguyên soái phải không? ͏ ͏ ͏ ͏

Bất quá Phong Phó Thành Chủ vẫn là nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành Chủ Đại Nhân, Liễu phó quan sẽ ở lại sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta và nàng sẽ về cùng, ta về nhà thăm người thân, nàng cũng thuận tiện trở về! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà không có Vương Giả cấp cường giả trấn thủ Đại Tiều Thành... ͏ ͏ ͏ ͏

- Giai Tư, ta sẽ để Giai Tư ở lại Đại Tiều Thành! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Giai Tư là Ngự Thú Sư Vương Giả cấp trung phẩm, một thân thực lực chỉ kém Liễu phó quan một chút, có nàng ở, chỉ cần không xuất hiện Hải thú triều thì sẽ không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Phó Thành Chủ gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Có thể lưu lại một vị Vương Giả cấp cường giả cũng không tệ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bọn họ chỉ rời khỏi mười ngày thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi! Các ngươi về sau không nên gọi ta là Thành Chủ Đại Nhân nữa! ͏ ͏ ͏ ͏

Cao tầng của Đại Tiều Thành đồng loạt sửng sốt. Không gọi ngươi là Thành Chủ Đại Nhân, chẳng lẽ gọi ngươi là Tô Trung tá? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vừa cởi quân phục vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tổng quân bộ bên kia đã hạ thông báo, phỏng chừng hơn nửa tháng sau là các ngươi có thể nhận được, ta hiện tại được bổ nhiệm làm thiếu tướng Liên Bang. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương sung sướng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Về sau, các ngươi phải gọi ta là tướng quân, Tô tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn dáng vẻ đắc ý của Tô Dương, Liễu Mộng Vân yên lặng cúi đầu, luôn cảm thấy dáng vẻ Tô Dương khoe khoang... Có hơi ấu trĩ! ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi tan họp, Giai Tư nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi liền yên tâm về ta như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có việc gì, chỉ có mười ngày ngươi có thể gây ra sóng gió gì! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tuy điều ngươi nói là sự thực, nhưng trong lòng ta vẫn thấy mất hứng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói đùa: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ta nói, ta là dùng người thì không nghi ngờ người, nghi người thì không dùng người, tâm tình ngươi tốt hơn chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không tốt hơn chút nào! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy chịu đựng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười cười, lại dặn dò: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi có thể nhân đoạn thời gian này mà khôi phục thực lực! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư không giống Tô Dương có thể cấp tốc bồi dưỡng sủng thú. Nàng chỉ có thể tự đi bắt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng bắt mỗi Thủy hệ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong biệt thự, Liễu Mộng Vân rất nhanh đã thu thập xong đồ đạc. Chỉ có Tô Dương vẫn còn mân mê chỉnh lý quân phục mang theo của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Có quân phục thì nhất định phải mặc. Đây là quy định của Vân quốc Liên Bang. Lại nói, giàu mà không về quê thì không khác gì mặc cẩm y dạ hành. Tô Dương "Phú quý" so với tiền tài còn vinh quang hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Quân phục của Vân quốc liên bang chia thành đồng phục chiến đấu cùng lễ phục, thiết kế đẹp vô cùng. Đồng phục chiến đấu là dùng tơ tằm của Băng Tằm Vương Giả cấp may thành, tơ tằm áp dụng công nghệ đặc thù nhuộm thành màu xanh quân đội. Quân phục hơi lớn, cổ lật, sáu hạt cúc có đồ án thần long màu vàng được xếp thành hai hàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc quân phục vào, Tô Dương có cảm giác thực lực mình tăng gấp bội! Đương nhiên, đây là nói đùa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Để ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân đi tới cạnh Tô Dương, giúp Tô Dương sửa sang lại áo, trên mặt lộ ra nụ cười ôn nhu... Tô Dương lại lấy ra một cái hộp, trong hộp đựng ba cái huân chương. Hắn nhịn không được thở dài một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải muốn vinh quang về quê sao? Nàng không rõ vì sao Tô Dương lại thở dài, mới nãy vẫn còn bình thường mà. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ có ba cái huân chương, ta cảm giác trước đây mình thiệt thòi lớn rồi, lần sau có nhiệm vụ, nhất định phải kiếm nhiều thêm mấy cái huân chương, ta muốn dùng huân chương treo đầy ngực trái! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương suy nghĩ một chút hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nói, ta lấy danh nghĩa Đại Tiều Thành tự thưởng huân chương cho mình luôn được không? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân có chút dở khóc dở cười nhìn Tô Dương. Nàng không hiểu sao Tô Dương lại nghĩ ra được ý tưởng kỳ quái này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Kiếm nhiều huân chương như vậy làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Có người nói, nếu góp đủ tám miếng huân chương thì sẽ có tư cách tham gia cuộc so tài giữa các Ngự Thú Sư đại sư trong truyền thuyết... Còn có người đồn rằng chỉ cần thu thập chín miếng huân chương thì có thể triệu hoán được Thần Long không gì không làm được. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân liếc mắt nhìn Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như chín miếng huân chương thật sự có thể triệu hoán được Thần Long, quân đội đã sớm triệu hồi ra mười vạn đầu Thần Long! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận