Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 945: Ngươi Muốn Thưởng Gì

Chương 945: Ngươi Muốn Thưởng Gì

Khen thưởng đạt được khi hoàn thành nhiệm vị đánh tan quân đoàn Thú Hoàng, giết chết Thú Hoàng Bão Phong Khiếu Vân Hổ đã bị Tô Dương dùng gần hết. Sau khi phân phối khen thưởng xong, Tô Dương cảm thấy mệt mỏi uể oải không chịu nổi, hắn ngáp một cái, cơn buồn ngủ kéo tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi trải qua cường hóa, Mặc Y cảm giác thực lực của mình lại được tăng lên. Nàng mở mắt, ánh mắt tràn đầy vui sướng, nàng trực tiếp ngồi lên đùi Tô Dương, tiến vào lòng hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ngươi đây là... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chẳng phải chủ nhân thích như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ai nói cho ngươi biết? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lúc ngươi với Liễu Mộng Vân ở một mình, không phải ngươi rất thích ôm nàng thế này sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương xoa trán một cái, đặt Mặc Y lên trên giường, chính mình thì chui vào trong chăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Trở về không gian ngự thú đi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Biệt thự Tô Dương đang ở tại Hắc Hổ Thành là tạm thời trưng dụng, chủ nhân biệt thự đã chạy nạn từ sớm. Trong biệt thự còn có những phòng khác, nhưng phỏng chừng không ai quét tước, bụi bặm bám đầy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không muốn! Ta muốn cùng nghỉ ngơi với chủ nhân! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc Y lắc đầu, chui vào trong chăn Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương quay người lại, liền thấy cặp mắc to đen xinh đẹp của Mặc Y đang nhìn mình chằm chằm, bên cạnh có người, cảm giác này khiến Tô Dương có chút... khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đưa tay thu hồi Mặc Y vào không gian ngự thú. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc Y vừa biến mất, Tô Dương thở phào nhẹ nhõm một hơi, giang rộng chân tay nằm ở trên giường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cùng nhau nghỉ ngơi? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Suy nghĩ nhiều! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu cùng Mặc Y nằm chung một chỗ, sao hắn có thể nghỉ ngơi thật tốt? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải Tô Dương cầm thú, mà một Sủng thú hình người xinh đẹp nằm ở bên cạnh sẽ khiến hắn luôn miên man bất định. Rõ ràng xinh đẹp như vậy, hết lần này tới lần khác lại là Hung thú! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thật sự không vượt qua nổi lằn ranh đó. Xuống tay với Sủng thú bên người mình, bản thân là cầm thú sao? Hay ngay cả cầm thú cũng không bằng? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cho rằng, rất có thể đạo lý tri thức trong vấn đề này sẽ ảnh hưởng đến tương lai nhân loại, đây là một lĩnh vực chưa được khai thác, dẫu sao Hung thú hình người rất hiếm thấy, chuyên gia tham gia nghiên cứu phương diện này chắc chắn rất ít. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liên Bang hầu như chỉ chịu chi cho lĩnh vực nghiên cứu liên quan đến đề thăng chiến lực Sủng thú, đối với luân lý học thế tục, bọn họ không muốn chi tiền. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, Tô Dương là người đã có bạn gái! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Suy nghĩ lung tung một hồi, Tô Dương chậm rãi nhắm mắt trong đêm sâu tĩnh mịch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong khoảng thời gian kế tiếp, Tô Dương tiếp tục để cho Dao Quang phối hợp Thi Phàm Mộng trị liệu thương binh, sau năm ngày, bệnh tình của toàn bộ thương binh đều ổn định lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mười ngày sau, từng đoàn tàu Nhuyễn Trùng bắt đầu chạy về Hắc Hổ Thành, trả lại số dân thường đã chạy đi sơ tán lúc trước, lại mang đi từng nhóm quân nhân, tinh hạch Hung thú và các chiến lợi phẩm có giá trị khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Quân tiếp viện của Đông Quân Bộ, Nam Quân Bộ cũng mang theo một phần chiến lợi phẩm và thương binh của mình, lên đoàn tàu Nhuyễn Trùng được Tiền Hải Long gọi tới rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Quân tiếp viện đến từ tổng quân bộ thì đều là những tinh nhuệ, khi bọn họ rút lui không cần đến đoàn tàu Nhuyễn Trùng, bọn họ đã cho Sủng thú Phi hành hệ mang theo thương binh rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương tạm biệt đám người Mạc Vân Kiếm, Thi Phàm Mộng. Mạc Vân Kiếm nói với Tô Dương, nửa tháng sau, trực tiếp trở về Thịnh Kinh Thành một chuyến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mạc Vân Kiếm đoán chừng, nửa tháng thời gian này đủ cho bọn họ trở lại tổng quân bộ báo cáo về công lao của Tô Dương, sau đó để cho tổng quân bộ thương thảo ra kế hoạch khen thưởng cho hắn. Nếu đến lúc đó mới thông báo cho Tô Dương thì có chút dây dưa thời gian quá, chi bằng để cho Tô Dương trực tiếp trở về tổng quân bộ, dẫu sao kỹ năng truyền tống của hắn cũng rất thuận tiện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta sẽ đến đúng hạn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mạc Vân Kiếm nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ngươi có yêu cầu gì về khen thưởng không? Đến lúc đó ta có thể ám chỉ với Từ nguyên soái một chút, ngươi hiểu mà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận