Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 952: Tranh Thủ Quyền Lực Nên Có

Chương 952: Tranh Thủ Quyền Lực Nên Có

Liễu Mộng Vân nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ngươi hơi cường thế một chút, hung hãn một chút, đám lão làng kia sẽ phải nhẹ nhàng dỗ dành ngươi, nếu ngươi không tức giận, chỉ biết nhường nhịn khắp nơi, nhất định một số người sẽ xem người là con trâu già để sai bảo, đã vậy còn chưa chắc cho ngươi ăn cỏ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân quay đầu, nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta biết ngươi thích tìm giết Hung thú hơn, để thực lực tăng lên, nhưng ngươi phải khiến cao tầng Liên Bang biết ơn lòng tốt của ngươi, chứ không phải xem chuyện đó là đương nhiên, hiểu chưa? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta đã hiểu ý của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta biết ngươi không thích họp hành, không thích mấy chuyện phiền phức đó... ngươi cảm thấy Liên Bang này thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta cảm thấy cũng không tệ lắm, phương hướng của bên trên hoàn toàn không có vấn đề, tất cả mọi người đều đang cố gắng phấn đấu! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cao tầng Vân quốc Liên Bang khá hơn đám tướng quân của Thủy quốc kia nhiều! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Xét về thế cục tổng thế, Vân quốc Liên Bang cũng là ổn định nhất trong số các quốc gia ở đại lục này. Trong ba trăm năm qua, tất cả đều đang phát triển theo chiều hướng tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Văn minh Vân quốc chưa bao giờ đứt đoạt, hơn nữa chắc chắn tiếp tục kéo dài! Dù là thời đại vũ khí lạnh hay vũ khí nóng, thậm chí là thời đại Hung thú! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Vậy ngươi tin tưởng chính mình chứ? Ngươi cảm thấy nếu Liên Bang có ngươi, sẽ càng thêm mạnh mẽ ổn định hơn? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đương nhiên là thế! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương rất tự tin về chuyện đó, niềm tin ấy bắt nguồn từ thực lực của chính mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ngươi đã cảm thấy Liên Bang cũng không tệ lắm, cũng tin tưởng năng lực của mình, vì sao không dùng năng lực ấy để làm cho nó tiếp tục tốt như thế này, hoặc khiến nó tiếp tục tốt hơn nữa? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bĩu môi nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta cảm giác ngươi đang gài bẫy ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không phải ta đang gài bẫy ngươi, ta chỉ cảm thấy, nếu ngươi đã tin tưởng năng lực của mình, tin tưởng chính mình có thể giúp cho Liên Bang trở nên càng ổn định càng phồn vinh, thì không nên thờ ơ lạnh nhạt, nên ra sức một chút, nắm bắt lấy quyền lực mình nên có, làm cho Liên Bang trở nên càng tốt hơn, không phải sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ách... Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gãi gãi đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta vẫn cảm thấy ngươi đang gài bẫy ta, để ta tận lực tranh thủ quyền lực, không đúng sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đây là ngươi phải được! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói thật: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Cái gì mình nên được thì phải lấy vào tay, không thể để xổng ra ngoài. Nơi có ngươi thì sẽ có giang hồ, ngươi cần lấy được quyền lên tiếng, những quyền lực này có thể giúp ngươi làm được nhiều việc hơn, có thể giúp ngươi tránh rất nhiều phiền toái không cần thiết, có thể giúp ngươi sống càng thoải mái, có thể giúp ngươi ủng hộ một vài lãnh đạo mà ngươi cảm thấy tốt, hoặc quyết sách tốt... dù chỉ đưa ra một ý kiến hay quyền bỏ một tấm phiếu cũng tốt hơn nhiều. Còn những chuyện kia, nếu như ngươi không muốn xử lý, ngươi hoàn toàn có thể giao cho cấp dưới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Được rồi! Ta nghe ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương suy nghĩ một chút, vẫn quyết định nghe theo Liễu Mộng Vân. Quyền lực lớn một chút dường như không có chỗ nào xấu, Cùng lắm thì, có việc cứ giao cho người chuyên môn, có chút quyền phát biểu khẳng định cũng không xấu! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân cười cười, hôn lên trán Tô Dương một cái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chuyện Thiên Tỉnh Hội kia, ngươi cảm thấy nên làm cái gì bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Nói cho Tiền tướng quân biết, Thiên Tỉnh Hội động thủ bên trong Đại Tiều Thành, tạo thành thương vong cho mười mấy dân thường, ngươi thề phải chém tận giết tuyệt Thiên Tỉnh Hội, muốn hắn giao cho ngươi nhiệm vụ tiêu diệt Thiên Tỉnh Hội ở Đông Nam Bộ, chắc chắn hắn sẽ đồng ý! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta biết bản lĩnh của ngươi, chuyện này làm càng lớn càng tốt, tốt nhất là tất cả mọi người đều biết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân vừa cười vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Thiên Tỉnh Hội cũng không phải loại tốt đẹp gì, lấy bọn họ lập uy, ngươi cũng sẽ không không đành lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Có cái gì mà không đành lòng? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hơi phẫn nộ nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Là bọn họ tới trêu chọc ta trước! Giết bọn hắn, ta còn vui sướng ấy chứ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận