Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 994: Trong Bụng Là Bé Gái

Chương 994: Trong Bụng Là Bé Gái

Hơn nữa nếu như trước đây hắn không phải đem Liễu Mộng Vân trói chặt cùng một chỗ, Liễu Mộng Vân phỏng chừng cũng sẽ không "Rộng lượng " như thế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đừng khóc, ta có thể hiểu được! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương lấy khăn giấy giúp Tô Uyển lau nước mắt trên mặt. Tô Uyển vùi đầu vào lòng Tô Dương, sụt sùi khóc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân khẽ thở dài một tiếng, đứng dậy, đẩy cửa đi ra ngoài, trước khi đi còn nhẹ nhàng khép cửa lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trở lại lầu một đại sảnh, Tô Lợi Quần ngồi ở trên ghế sa lon, yên lặng hút thuốc. Hắn nhìn thấy Liễu Mộng Vân xuống lầu, lập tức đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhẹ nhàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Tô Uyển không có chuyện gì, chỉ là trong lòng có chút khó chịu, Tô Dương đang an ủi nàng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ồ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Lợi Quần thả lỏng gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Vậy cũng tốt, tính tình con bé này chính là... Cũng xin Liễu phó quan không cần để ở trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Con gái thất tình, hắn không thèm để ý. Thất tình rất bình thường, thua dưới tay Liễu Mộng Vân, con gái hắn coi như là tuy bại nhưng vinh. Hắn lo lắng chính là, Liễu Mộng Vân sẽ ra tay với con gái của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng Cấp Ngự Thú Sư thật sự có rất nhiều cách làm cho một Ngự Thú Sư cấp thấp chết không minh bạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Nàng rất đáng yêu! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân hiếm thấy cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Là một cô gái đáng yêu, chỉ là có chút đáng tiếc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Lợi Quần miễn cưỡng cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không có biện pháp, Liễu phó quan cùng Tô tướng quân rất xứng đôi. Có điểm tiếc nuối không có gì lớn, ai cũng có tiếc nuối, nhân sinh khắp nơi đều là tiếc nuối. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Lợi Quần đã sớm chuẩn bị tâm lý việc con gái sẽ thất tình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Tô Thành chủ nói rất có đạo lý! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tiếc nuối mà Liễu Mộng Vân nói cùng Tô Lợi Quần hiểu không giống nhau. Nhưng điều này không gây trở ngại Liễu Mộng Vân tán thành lời nói của Tô Lợi Quần. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không dừng lại ở Thất Tinh Thành quá lâu, ngắn hơn dự định ban đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày thứ hai khi trời còn chưa sáng, Tô Uyển đã sớm rời nhà, đến Khai Hoang Bộ Đội. Tô Dương mang theo Liễu Mộng Vân đến nhà Chu Đại Hải làm khách. Cha mẹ của Chu Đại Hải vẫn còn nhớ kỹ Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương còn gặp được vợ của Chu Đại Hải, tướng mạo nàng chỉ coi như là thanh tú, là một vị Ngự Thú Sư xuất thân bình dân, thực lực kém, chỉ có Thanh Đồng cấp nhưng khí chất ôn hòa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày thứ ba, dưới sự chỉ dẫn của Tô Lợi Quần, Tô Dương đi một chuyến y viện, chữa khỏi mọi người bị thương, bệnh nặng nơi đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phỏng chừng nhóm bác sĩ y tá trong bệnh viện sẽ rảnh rỗi một đoạn thời gian rất dài. Sau khi rời bệnh viện, Tô Dương nói cho Tô Lợi Quần ngày mai hắn phải đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Nhanh vậy? Sao không ở lại thêm vài ngày? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Công việc trên tay hơi nhiều, lần này đến, ta cũng không xin nghỉ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thân là thiếu tướng, Đại Tiều Thành chủ, loại hành vi này của Tô Dương xem như là không làm tròn trách nhiệm. Nhưng đối với chuyện này, Tiền Hải Long bình thường đều là mở một con mắt, nhắm một con mắt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ cần Tô Dương để lại một người đáng tin cậy trấn thủ Đại Tiều Thành, hắn có thể chấp nhận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, cũng coi như có người giúp hắn lo liệu mọi việc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Vậy ta không giữ lại ngươi nữa! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Lợi Quần nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Về sau có thể thường ghé về đây là được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trước khi đi, Tô Lợi Quần, Đậu Văn Long, Chu Đại Hải tiễn Tô Dương đến cửa thành đông của Thất Tinh Thành, Tô Uyển cũng chưa từng xuất hiện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Tô tướng quân, phải bảo trọng nhé! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Tô tướng quân, nơi này luôn hoan nghênh ngài ghé thăm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Các ngươi cũng phải bảo trọng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương giang hai cánh tay, ôm Chu Đại Hải một cái nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đại Hải, ngươi cũng không được chết! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Sẽ không, ta muốn có con trai, vì vợ con, ta không thể chết! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đúng đúng! Không thể chết được nhưng tàn tật thì có thể! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Tô Dương nói, Chu Đại Hải có chút dở khóc dở cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như bây giờ Tô Dương không phải tướng quân, hắn sẽ đấm Tô Dương một cái. Không thể nói chút điềm lành sao? Tỷ như thăng quan phát tài chẳn hạn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Còn có, trong bụng em dâu, hẳn là một bé gái! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận