Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1760. Vũ điệu nóng bỏng

Chương 1760. Vũ điệu nóng bỏng


Phân tích và phán đoán của các chuyên gia trong thế giới khiêu vũ đã được chứng minh. Đêm đó tại Trạm B, khu vực khiêu vũ. Các khán giả lướt mạng theo thói quen thì phát hiện ra khu vực này đã bị tango chiếm lĩnh từ lúc nào.

"Hãy thử tango!"

"Buổi dạy nhập môn Tango online. "

"Mọi người có muốn xem ta nhảy tango không?”

“Tối nay chúng ta đều là vũ công Tango!"

“Ta đã học được Tango rồi, bây giờ thiếu Ngư phụ để hợp tác với ta.”

“Xem xong hai mươi lần phần nhảy Tango, ta đã thành công thuộc nằm lòng.”

“Tango của ta là đây, mọi người đã đạt đến trình độ nào rồi?”

Những chủ kênh đăng những video họ thực hành tango cọ nhiệt. Được người xem hết sức đón nhận, lượt view cũng rất khả quan. Bọn họ thi nhau trình diễn khả năng vũ đạo, muốn chứng tỏ mình giỏi hơn người khác. Đầu tiên là điệu múa khổng tước, sau là điệu nhảy Tango.

Tiện Ngư liên tục sáng tạo ra hai điệu nhảy mới, tất cả bọn chúng đều có ảnh hưởng đến môi trường sinh thái của khu vực khiêu vũ Trạm B.

Bên cạnh Tango, cũng có rất nhiều video về điệu nhảy Khổng Tước, hai điệu nhảy đã chia khu vực khiêu vũ làm hai chiến tuyến đối đầu nhau.

Lâm Uyên không quan tâm lắm đến những ảnh hưởng trên mạng, vừa về nhà không bao lâu đã lao đầu vào việc viết tiểu thuyết. Vẫn là series căn cứ, có bảy phần tất cả thì Lâm Uyên đã viết được đến phần sáu.

Sau khi tham gia cuộc thi, Lâm Uyên phải giúp Tần Châu luyện tập múa. Thời gian gõ chữ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, mỗi ngày chỉ có thể giành thời gian ban đêm để viết.

Cũng may tốc độ gõ của Lâm Uyên đủ nhanh, dù mỗi ngày viết một chút nhưng đêm nay hắn đã hoàn thành phần thứ sáu của căn cứ. Tiếp theo là phần thứ bảy, viết xong thì sẽ tiếp tục đấu văn được rồi. Nhưng phần thứ bảy không thể hoàn thành trong thời gian ngắn rồi.

Hôm sau, Lâm Uyên lại nhận được điện thoại của chiến đội Tần Châu. Lần này Khúc phụ Doãn Đông gọi đến, vừa kết nối đã giải thích với Lâm Uyên tình hình rút thăm: “Đối thủ tiếp theo của chúng ta là Sở Châu.”

"Còn chủ đề âm nhạc thì sao?"

"Lần này là cuộc thi tự do không có chủ đề, cần nhà soạn nhạc viết bài hát xung quanh phong cách cá nhân của ca sĩ, ca sĩ ta chọn là Trần Y."

"Sao lại là nàng ấy?" Lâm Uyên cảm thấy bất ngờ.

Trần Y là ca sĩ của đội Tần Châu, trước đó Lâm Uyên đã từng dạy đối phương trong để tham gia nhạc hội Lam. Nhưng trong chiến đội Tần Châu, Trần Y là ca sĩ có xếp hạng thấp nhất, không khác gì Hạ Phồn, khả năng ca hát yếu hơn người khác một chút.

“Đây là nguồn cảm hứng ngươi cho ta.” Doãn Đông cười nói: “Kỳ này Triệu Doanh Châu vừa hát vừa nhảy đã khiến khán giả thích thú. Thế nên ta đã nghĩ để Trần Y tiến hành trình diễn như thế. Nền tảng vũ đạo của Trần Y có thể xếp top 1 top 2 trong số các nữ ca sĩ Lam Tinh. Nàng ấy xuất thân từ nhóm nhạc nữ chuyên nghiệp, có mười năm luyện tập vũ đạo. Người ta còn có tên trong bảng xếp hạng múa, tuy chỉ là 107 nhưng đối với một ca sĩ mà nói, thứ hạng vũ đạo như vậy là rất ưu tú rồi.”

“Hiểu rồi." Suy nghĩ của Doãn Đông rất rõ ràng.

Trần Y là nữ minh tinh duy nhất trở nên nổi tiếng khi có xuất thân từ nhóm nhạc nữ tại Lam Tinh. Người từng làm idol lại có thể trở thành ca hậu, đây chính là một thành tích vô cùng trâu bò.

Đối với tất cả mọi người thì kỹ năng hát của nhóm nhạc nữ đều sẽ không tốt lắm. Nhưng Doãn Đông lại muốn Trần Y vừa hát vừa nhảy, phô bày khả năng khiêu vũ của nàng.

“Ngươi có ý tưởng gì không?”

“Trần Y đi theo con đường gợi cảm, khiêu vũ cũng là phong cách này. Thế nên chúng ta cứ đi theo con đường bài hát sôi động, gửi mấy bản nhạc ngươi ưng ý qua đây xem.”

“Được.” Doãn Đông đồng ý xong thì cảm thấy không ổn.

Sao hắn lại thấy giống như đang sáng tác nhạc nền để Tiện Ngư khiêu vũ vậy? Thôi quên đi, không quan trọng. Nếu hiệu ứng sân khấu không tốt, thì hắn cũng thua thảm bại như lần trước thôi.

Doãn Đông gửi cho Lâm Uyên mười ba bài hát, Lâm Uyên bị doạ sợ không ngờ hàng tồn của Doãn Đông lại nhiều như vậy. Nhưng muốn tìm vũ đạo phù hợp cần phải chọn lọc, sau khi Lâm Uyên nghe hết mười ba bài hát thì suy nghĩ đôi chút.

Cuối cùng, mắt Lâm Uyên loé sáng, khoé miệng cong lên thành một nụ cười kỳ quái: “Có thể dùng bài hát thứ chín không?”

“Tất nhiên là được, nhạc của ta chỉ là nhạc nền thôi mà. Nhưng ngươi đã nghĩ ra phong cách khiêu vũ rồi à?”

“Đúng thế.”

"Phong cách nào?"

"Ta không biết phải giải thích với ngươi như thế nào, tóm lại ngươi chỉ cần hiểu, tất cả đều là vì nghệ thuật."

Doãn Đông hoài nghi, nghệ thuật thì nghệ thuật, còn úp úp mở mở làm gì?

Doãn Đông tò mò hỏi: “Vậy tên của điệu nhảy là gì?”

Lâm Uyên do dự một chút, nói ra hai chữ: “Múa cột.”

Đoãn Đông nghe xong thì ngẩn người, múa cột là gì thế? Nghe có vẻ không được đứng đắn là sao nhỉ?

Hắn còn cố tình lên mạng tìm kiếm nhưng không tìm ra được vũ đạo có cái tên tương tự. Liên quan đến cột, chẳng lẽ là võ thuật? Lấy cột thép để múa à?

Nghĩ đến đây, Doãn Đông lại thêm phần kính trọng Tiện Ngư vì cho rằng hắn sẽ sáng tạo ra điệu nhảy mới. Nhưng nói đi phải nói lại, phong cách bài hát theo đuổi con đường gợi cảm trưởng thành, mà cho cầm cột thép lên sân khấu thì không được tinh tế cho lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận