Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1771. Dao mổ trâu đi chặt gà

Chương 1771. Dao mổ trâu đi chặt gà


......

Nhạc nền hoà vào giữa, tiếng máy móc vang lên khắp mọi nơi, tựa như những dòng điện đang truyền đến. Cơ thể Tiện Ngư như được truyền điện, có đôi khi đầu không nhúc nhích, thân thể lại được vận động tự do. Có đôi khi dùng mũi chân di chuyển, nhưng ngực lại co rút dữ dội. Mang theo cảm giác sức mạnh dứt khoát.

“Tuyệt vời.”

“Thật là thần kỳ!”

"Trần Chí Vũ dùng miệng hát, Tiện Ngư lại đang dùng thân thể để hát. Thông qua sự diễn giải về nhịp điệu thân thể mà nhìn thấy âm nhạc.”

"A a a !"

“Mềm mại, linh hoạt như không có xương.”

“Lúc nãy ta thử làm rồi, suýt chút nữa là đầu ngón chân gãy mất.”

“Đó đã là gì đâu, ta vừa thử động tác nghiêng kia. Ba ta đã phải gọi điện thoại cho bệnh viện, ngày mai đưa ta đi bó bột.”

“Đại sư, Ngư phụ đúng là bậc thầy khiêu vũ.”

“Bậc thầy cái gì chứ? Nhảy không đẹp bằng ta, đây là robot kiểu cũ, ta mà nhảy sẽ là robot tiên tiến nhất, giống như người thật vậy.”

“Khó trách Ngư phụ yêu nghiệt như vậy!”

"Thì ra hắn là người máy!"

"Muốn hỏi Tiện Ngư rằng tại sao hắn lại giả vờ làm con người.”

“Đừng xem nữa, đây không phải là Ngư phụ, đây là người máy. Ngư phụ làm biếng rồi, để người máy lên sân khấu biểu diễn.”

“Tê dại!”

"Toàn bộ cơ thể đều đông cứng!"

“Da gà da vịt nổi lên hết rồi.”

......

“Tuyệt vời!”

“Ngạc nhiên!”

“Kinh dị!”

Điệu nhảy này đã phá vỡ nhận thức của vô số người về vũ đạo. Tiện Ngư như trở thành một người máy hàng thật giá thật, chưa từng có ai nhìn thấy một con người có thể khiêu vũ như vậy.

Ở hậu trường, các chiến đội đều choáng váng, các biên đạo múa đều trợn mắt há miệng. Các ca sĩ thì lo lắng đi qua đi lại, còn Khúc phụ thì chôn chân chết lặng tại chỗ.

"Đây là khiêu vũ đường phố!?"

"Đúng là động tác khiêu vũ đường phố, nhưng nhiều năm rồi ta chưa từng thấy vũ điệu đường phố nào như vậy cả.”

"Hắn nghĩ gì thế?"

“Đừng nói là nghĩ gì nữa, muốn tập luyện đến mức này không phải chuyện dễ dàng.”

“Khó trách hắn muốn tự mình nhảy!”

"Vũ điệu khó thế thì chỉ có hắn mới nhảy được, nếu dạy người khác thì không kịp thời gian.”

“Đầu óc người này thật ghê gớm, tựa như người máy vậy.”

"Điệu nhảy thứ tư, đây là điệu nhảy mới thứ tư mà hắn ta đưa ra trong chương trình, chỉ cần là điệu nhảy mới thì đề gây sốc cho giới khiêu vũ.”

"Không."

"Hãy xem phản ứng của khán giả."

“Đâu chỉ là giới khiêu vũ mà còn khiến toàn cầu chấn động.”

......

Chiến đội Trung Châu, Vạn Kỳ càng nhìn càng muốn khóc. Đã có chuyện gì xảy ra vậy hả? Tên Tiện Ngư đó đang nghĩ chuyện gì trong đầu thế?

Giết gà mà dùng dao mổ trâu sao? Chiến với Vạn Kỳ mà cần một điệu nhảy như thế này ư? Dù là một động tác thôi thì Vạn Kỳ cũng chịu thua rồi, không sao chống đỡ nổi.

Có rất nhiều cao thủ top 10 đến kia mà, tại sao hắn không nhằm vào họ chứ? Đây, muốn hạng 10 phải không, Vạn Kỳ kính cẩn chắp hai tay nhường cho Tiện Ngư.

Ít nhất cũng phải chừa lại chút mặt mũi cho hắn chứ, đừng bảo là điệu nhảy mới hiện tại hay trong tương lai. Ngay cả những điệu nhảy trước đó của Tiện Ngư, hắn cũng không đối phó được.

Thứ hạng chỉ là vật ngoài da, hắn không tranh với Tiện Ngư nữa. Sau này hắn sẽ là vũ công top 11 Lam Tinh, cũng chẳng sao cả.

......

Đây là lần đầu tiên vũ điệu người máy xuất hiện ở Lam Tinh. Trên sân khấu, các loại động tác kinh điển của điệu nhảy người máy bị Lâm Uyên thể hiện hết. Tại thời điểm này, Lâm Uyên chính là robot, trên thực tế vẫn còn rất nhiều động tác người máy chưa được hắn thể hiện.

Vũ điệu cũng cần xem xét phong cách bài hát mới kết hợp được. Vì vậy hắn chỉ có thể chọn những động tác cổ điển phù hợp nhất với âm nhạc.

Chỉ mới thế đã đạt được hiệu quả cần có, bùng nổ toàn cầu, khiến cả thế giới phải sốc vì điệu nhảy người máy.

"Thời gian không ngừng trôi qua, ba định luật lớn trong cuộc đời của ta. Virus xâm nhập dưới tên của tình yêu, hành động của ta vô cùng cứng nhắc, ta là cỗ máy mà con người phát minh ra, nhưng quên cài đặt một trái tim…”

Bài hát kết thúc, cùng lúc đó điệu nhảy cũng kết thúc, nhưng dư âm của nó vẫn chưa kết thúc.

Chiến đội Trung Châu bao gồm Abigail, đều bị điệu nhảy người máy kỳ lạ làm chấn động, khiếp sợ trợn mắt há hốc mồn.

“Xong rồi!”

“Chúng ta thua chắc rồi!”

“Sao tên Tiện Ngư lại yêu nghiệt như vậy.”

"Ai bảo hắn đã cạn ý tưởng, vậy điệu nhảy vừa rồi là sao chứ?”

“Cạn ý tưởng sao? Ngươi đã quên nhạc hội Lam rồi sao?”

“Khi Tiện Ngư liên tục trình làng bài hát mới, cũng có kẻ nói rằng hắn sẽ sớm cạn ý tưởng thôi. Nhưng thực tế thì sao chứ? Những bài hát hắn đưa ra lúc sau, mỗi lúc mỗi hay hơn bài trước. Thậm chí ta còn tin chắc rằng lần thi đấu tiếp theo thì hắn ta sẽ còn nghĩ ra điệu nhảy mới.”

“Biến thái, quá biến thái!”

"Tên này là người máy đến từ tương lai, hay là robot đang hành động theo định luật số 0 thế? Dù đã làm tổn thương đến chiến đội Trung Châu chúng ta, nhưng lại có sự cống hiến rất lớn với nền khiêu vũ Lam Tinh.”

Chiến đội Trung Châu tuyệt vọng, trận này biết đánh thế nào đây? Hiệu ứng sân khấu quá bùng nổ, thậm chí cả bài hát cũng không quan trọng nữa, chỉ riêng điệu nhảy này cũng để khiến tất cả khán giả bùng cháy.

An Hoành bước lên sân khấu, bản thân hắn cũng đang bị điệu nhảy kích động. Lúc mc lên sân khấu, vẫn có người đang hoang mang chưa thể phục hồi tinh thần.

Sau đó An Hoành đã giúp khán giả hỏi vấn đề mà mọi người quan tâm nhất lúc này: “Tiện Ngư lão sư có thể giới thiệu với mọi người về điệu nhảy mới này không?”

“Vũ điệu người máy.” Lâm Uyên trả lời đơn giản.

Trận đấu kế tiếp không liên quan gì đến hắn, Lâm Uyên rất có ý thức của một nhân viên thời vụ chuẩn bị tan làm. Tình thế đã ngã ngũ như thế, việc Tần Châu để thua trước Trung Châu có xác suất rất nhỏ.

Trong 3 phút nữa, chiến đội Trung Châu lên sân khấu. Sự phối hợp giữ Khúc phụ Trung Châu và ca sĩ rất mạnh không lại không thể bù đắp được việc vũ đạo bị Tần Châu áp đạo. Dù Vạn Kỳ có ra sức để nhảy thì cũng chẳng có cách nào chống lại Tiện Ngư.

Thực sự không thể so sánh được, Tiện Ngư vừa tiếp quản vị trí đạo diễn sân khấu thì đã khiến Tần Châu chiến thắng bốn trận liên tiếp.

Vạn Kỳ nhảy xong thì cả người đều đầm đìa mồ hôi, nhưng trong lòng đều là nước mắt. Hắn thật sự đã cố gắng hết mình, chưa từng dám lơ là khi đối diện với một đối thủ mạnh như vậy.

Không phải trình độ của hắn không đủ, nhưng trình độ của đối thủ quá cao. Không chỉ cao theo kiểu bình thường mà là kiểu thiên tài yêu nghiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận