Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1879. Chìm đắm trong bộ phim

Chương 1879. Chìm đắm trong bộ phim


"Elsa! Elsa! Tỉnh, mau tỉnh lại!"

"Anna, mau trở về ngủ đi."

"Em không ngủ được, chúng ta đi chơi đi.”

“Em tự chơi không được ư?”

“Chị không muốn chơi tuyết sao?”

“Hi hi.”

“Nhanh lên, nhanh lên, mau dùng ma pháp đi.”

"Oa, thật sự là quá thần kỳ rồi."

"Nhìn cái này nè."

"Á, hoa tuyết!"

...

Rốt cuộc bộ phim điện ảnh cũng bắt đầu chiếu, bên trong rạp dần dần vang lên tiếng hát tuyệt vời. Cả thế giới cũng đang lắng nghe bài hát này:

“Chị có muốn chơi đắp người tuyết không?

Nhanh lên, ra ngoài này mình cùng chơi nào

Em chẳng còn nhìn thấy chị nữa

Chị hãy ra ngoài này đi

Cứ như là chị đi đâu mất rồi vậy

Tụi mình từng là những bạn thân nhất

Mà giờ thì chẳng còn nữa

Em ước gì chị nói cho em biết tại sao

Chị có muốn chơi đắp người tuyết không?

Cũng không nhất thiết phải là người tuyết đâu mà

Thôi được rồi, em đi

Chị có muốn chơi đắp người tuyết không?

Hay là mình đạp xe dọc khắp hành lang nhé?

Em ở một mình đã quá lâu rồi

Em đã trò chuyện với những bức tranh trên tường đó

Cảm giác cô đơn làm sao

Giữa những căn phòng trống này (Những căn phòng trống này)

Ngồi xem thời gian trôi qua

Chị có muốn chơi đắp người tuyết không?

Cũng không nhất thiết phải là người tuyết đâu mà

Thôi được rồi, em đi

Chị Elsa ơi, em biết chị trong đó mà

Mọi người cứ hỏi chị đâu rồi

Họ bảo em "Hãy mạnh mẽ lên"

Và em cũng đang cố gắng đây

Em đang ở ngay ngoài này chờ chị

Hãy mở cửa cho em vào đi

Chỉ còn lại hai chị em mình thôi

Chỉ còn lại hai chị em mình thôi (Chỉ em với chị mà thôi)

Sau này chúng ta phải làm sao đây?

Chị có muốn chơi đắp người tuyết không?

Cũng không nhất thiết phải là người tuyết đâu mà

Thôi được rồi, em đi…”

Đây là ca khúc ‘Do you want to build snowman', người biểu diễn là Giang Quỳ.



Ở Hàn Châu, bên này mọi người đang nghe bài hát tiếng Anh đó.

“Woa, đây là nhạc của phim điện ảnh sao?”

“Mỗi một câu một từ đều vô cùng hoàn mỹ, phù hợp với nội dung bộ phim.”

“Hoàn toàn không dư ra một âm điệu này, tựa như bài này được sáng tác riêng cho phim vậy.”

“Rất giống hí kịch truyền thống, dù là hát nhưng lại đang đang kể câu chuyện về bản thân.”

"Dễ nghe!"

"Giai điệu thật tuyệt!"

"Quả nhiên âm nhạc do Ngư phụ làm vô cùng xuất sắc.”

...

Tần Châu, vô số người ngành âm nhạc đều phải kinh ngạc.

"Hoá ra đây chính là anime nhạc kịch sao?"

"Hình thức này rất mới lạ!"

"Bắt chước hí kịch sao?"

"Sức hút rất tuyệt vời."

"Xem ra Ảnh Tử lại lần nữa mở ra đường hướng mới cho phim điện ảnh anime rồi.”

"Phối nhạc đỉnh cao thật sự."

"Trình độ chế tác anime của Dreamworks ngày càng lợi hại.”

"So với top 5 thì còn tốt hơn nhiều.”

“Các ngươi chỉ mới cảm nhận thoáng qua đã thấy như vậy, huống chi còn chưa đi vào trung tâm nội dung.”

...

Trung Châu, những người dùng trình độ để bắt bẻ người ta bây giờ cũng phải nín thin.

“Elsa thật đẹp.”

“Khí chất tuyệt quá.”

“Ảnh Tử vẽ quá tốt.”

“Anna còn rất đáng yêu nữa.”

“Chú người tuyết lầy thiệt sự, xem mà thấy dễ thương chết được.”

“Thật thú vị.”

“Ảnh Tử xứng đáng được tôn sùng cùng với Lâm Uyên.”

“Điện ảnh anime mà làm ra được trình độ này, khó trách lại nổi tiếng.”

“Ảnh Tử không chỉ là thần của hội hoạ, đồng thời còn là thần anime.”

...

Diễn biến bộ phim vẫn còn tiếp tục, Elsa sử dụng ma pháp vô tình làm Anna bị thương, từ đây khép lòng mình lại, không muốn tiếp xúc với em gái nữa. Năm tháng trôi qua nhanh như thoi đưa, chẳng mấy chốc cả hai chị em đều đã trưởng thành.

Anna nay đã lớn, gặp được chân mệnh thiên tử, muốn kết hôn cùng với hoàng tử nước láng giềng. Nhưng Elsa không cho phép em gái mình qua loa như vậy, sự mâu thuẫn giữa hai người đạt đến đỉnh cao.

Trong cơn phẫn nộ, Elsa làm lộ ra chuyện nàng biết ma pháp.

“Quái vật!”

"Nàng là quái vật!"

"Nhanh bắt lấy nàng!"

"Đừng để nàng chạy!"

Ma pháp của Elsa hoàn toàn bạo phát, nàng có thể bước đi trên sông, mỗi bước đều khiến nước dưới chân kết thành băng. Nàng có thể bay lên không trung, gió tuyết đưa lối nàng tự do.

...

Tề Châu, quần chúng rung động ngẩng đầu:

"Thiết kế góc quay đẹp tuyệt.”

“Ngự tỷ kìa trời đất ơi.”

“Ảnh thần quá trâu bò!"

"Vẻ đẹp này rất phù hợp với tiêu chuẩn của ta!"

"Cả bông tuyết cũng đẹp như vậy sao?”

“Những ca từ cũng rất hay.”

“So với bài hát đầu phim còn tốt hơn.”

“Hình như là Giang Quỳ hát phải không?”

...

Sở Châu, tiếng hát vang lên bên tai quần chúng.

“Tuyết trắng phủ đầy đỉnh núi đêm nay,

Xung quanh không một bóng người.

Vương quốc của sự cô độc

Mà dường như tôi là nữ hoàng.

Từng cơn gió rít gào tựa như bão tố cuộn xoáy trong tim.

Không thể kìm nén,

Có trời chứng giám tôi đã cố gắng...

Đừng để họ vào, đừng để họ thấy,

Hãy ngoan ngoãn như ngày xưa.

Che giấu sự thật, đừng xúc động,

Đừng để họ biết.

Giờ mọi chuyện đã sáng tỏ rồi.

Hãy thả ra đi.

Giải phóng nó.

Không thể kìm giữ nữa.

Hãy thả ra đi.

Để nó được tự do.

Quay lưng và khép chặt cánh cửa.

Không để ý sự xì xào của người đời.

Bão tuyết hãy thét gào.

Dù sao cái lạnh chưa bao giờ làm phiền tôi.

Buồn cười làm sao khi khoảng cách có thể khiến mọi chuyện trở lên nhỏ bé.

Nỗi sợ từng chế ngự tôi bỗng nhiên tan biến.

Không gì kiểm soát tôi.

Đã đến lúc xem tôi có thể làm được những gì,

Thử thách bản thân và phá vỡ các giới hạn.

Không đúng, không sai, không luật lệ...

Tôi tự do!

Hãy thả ra đi! Đừng kìm nén nữa!

Tôi hòa làm một với gió và sao trời.

Đừng che giấu! Đừng kìm nén nữa!

Không ai có thể khiến tôi rơi lệ.

Tôi đứng ở đây...

Tôi sẽ ngự trị nơi này.

Gió bão hãy thét gào...

Tôi thổi gió tuyết trắng cả trời không, bạc cả đất đá.

Tâm trí tôi cuộn xoáy như băng giá lan tỏa xung quanh.

Và một suy nghĩ kết tinh thành vụ nổ giá băng.

Tôi sẽ không quay lại,

Quá khứ là quá khứ!

Hãy để nó trôi đi! Hãy để nó ngủ yên!

Tôi sẽ bừng sáng như hừng đông.

Đừng che giấu! Đừng kìm nén nữa!

Cô gái hoàn hảo đã ra đi.

Tôi đứng đây

Dưới ánh mặt trời.

Bão tố hãy nổi lên đi!!

Dù sao tôi chưa từng sợ giá băng.”

Âm nhạc tràn ngập nỗi bi thương không thể nói bằng lời, nhưng sự sung sướng cũng hoà lẫn trong đó. Khát khao tự do của cô gái đã trở thành hiện thực, xoá bỏ con người nghiêm nghị cũ trước.

Elsa nhảy múa trong những bông tuyết.

...

Yến Châu, nam nữ già trẻ, nghiêng tai lắng nghe.

"Elsa khi sử dụng ma pháp mới là đẹp nhất.”

“Nàng sẽ không hắc hóa chứ?”

“Không đâu, nàng rất yêu em gái của mình.”

“Anna cũng không cố tình làm vậy.”

“Anna cũng không biết lý do tại sao chị gái đã nhiều năm không thân thiết với mình nữa.”

"Ta cảm giác tên hoàng tử kia không giống người tốt!"

"Bài hát này thật là dễ nghe!"

"Xác thực dễ nghe!"

"Giọng hát của Giang Quỳ tiếng là thiên hạ vô song!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận