Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1880. Trấn cổ tích

Chương 1880. Trấn cổ tích


Ngụy Châu, quần chúng bỗng nhiên sôi trào, bởi vì ca khúc đã đi tới hồi cao trào. Một cung điện tuyết khổng lồ đột ngột mọc lên từ mặt đất. Khắp đất trời đều tràn ngập tuyết trắng, đây là một vương quốc băng tuyết.

Elsa chính là nữ vương của vương quốc băng tuyết này. Nàng đổi trang phục, nàng đổi luôn kiểu tóc, sức quyến rũ liền bộc phát khiến khán giả mê mẩn.

Ở Triệu Châu, các khán giả không ngừng than vãn: “Ôi nữ vương điện hạ của lòng ta.”

"Đây chính là sức quyến rũ của anime nhạc kịch sao?”

“Giá trị nhan sắc hoàn toàn phi thăng.”

“Ta có cảm giác Elsa muốn bạo phát.”

“Khó trách điện ảnh được gọi là Nữ hoàng băng giá.”

“Elsa chính là hoá thân của băng tuyết.”

...

Ở Tần Châu, Lâm Uyên và mọi người ngồi trong rạp chiếu phim, vẻ mặt mọi người đều tràn ngập niềm vui vô tận.

Giang Quỳ ngân nga theo bài hát:

“Hãy thả ra đi! Đừng kìm nén nữa!

Tôi hòa làm một với gió và sao trời.

Đừng che giấu! Đừng kìm nén nữa!

Không ai có thể khiến tôi rơi lệ.

Tôi đứng ở đây...

Tôi sẽ ngự trị nơi này.

Gió bão hãy thét gào...

Tôi thổi gió tuyết trắng cả trời không, bạc cả đất đá.

Tâm trí tôi cuộn xoáy như băng giá lan tỏa xung quanh.

Và một suy nghĩ kết tinh thành vụ nổ giá băng.

Tôi sẽ không quay lại,

Quá khứ là Quá khứ!

Hãy để nó trôi đi! Hãy để nó ngủ yên!

Tôi sẽ bừng sáng như hừng đông.

Đừng che giấu! Đừng kìm nén nữa!

Cô gái hoàn hảo đã ra đi.”

Lời bài hát cũng đang hoà cùng Giang Quỳ:

“Let it go.”

“Let it go.”

...

Bài hát đã kết thúc, nhưng anime thì chưa. Tựa như đứa trẻ thích chuyện cổ tích cũng phải có ngày trưởng thành. Anna phát hiện âm mưu của hoàng tử tà ác, bị đóng băng trong tuyết lại thức tỉnh nhờ nước mắt của chị gái.

Elsa nhẹ nhàng đánh bại hoàng tử, ngay cả chú người tuyết Olaf cũng được nàng dùng ma pháp để hồi sinh. Kristoff là tình yêu chân chính của Anna, cũng là người đã giúp cô trong suốt hành trình tìm chị.

Trong tiếng reo hò của người dân tại vương quốc, Elsa lần nữa trở thành nữ vương. Đây chính là kết cục đại đoàn viên tiêu chuẩn, rất có tính xây dựng gia đình. Nhưng mọi người không hề cảm thấy ấu trĩ, đó chính là sức hấp dẫn đặc biệt của bộ phim.”

"Kết cục thật tuyệt.”

“Muốn thấy Anna hôn Elsa một cái.”

“Chân ái thật sự luôn ở bên cạnh ta.”

“Người cứu vớt công chúa không phải cái hôn chân ái của hoàng tử mà là cái ôm thân tình của chị gái nữ vương.”

"A!"

"Ta cũng rất muốn có một chị gái nữ vương.”

“Nữ hoàng băng giá tự mình xây lên một cung điện rực rỡ, nhưng vì em gái lại từ bỏ chốn riêng thuộc về mình trở lại bên Anna. Tình chị em thật sự rất cảm động, chân ái không nhất định là ái tình. Thiếu niên tuần lộc gặp sau nhưng lại là định mệnh, người tuyết Olaf có thể cử động trong mùa hè chính là một giấc mơ, bộ phim này khiến ta cảm thấy được sự hạnh phúc.”

"Dễ nhìn!"

“Ca khúc hàng đầu phối hợp với hình tượng đỉnh cao, Ảnh Tử đã khiến quần chúng triệt để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của bộ phim một cách toàn diện nhất.”

...

Đây là phim anime điện ảnh được Disney đột phá. Không tuân theo lề thói cũ làm hài lòng quần chúng nữa mà đề cao những giá trị người phụ nữ trong hiện đại.

Anna là nàng công chúa đầu tiên không gặp được hoàng tử, người cuối cùng nàng yêu và ở bên nàng chỉ là một người dân bình thường. Nữ vương băng giá xinh đẹp tuyệt trần, lại sở hữu ma pháp tuyệt vời, nhưng với nàng chỉ cần một mình em gái Anna là được.

Khó trách quần chúng la hét đòi kết thúc: “Bách hợp.”

Nhưng mục đích mà Lâm Uyên để Ảnh Tử ra mắt bộ phim này rất đơn thuần. Thăng hạng cho hắn trên bảng đạo diễn, nhưng sau khi bộ phim kết thúc trong đầu Lâm Uyên bỗng nảy ra một suy nghĩ khác táo bạo hơn.

"Ta nghĩ nên xây một công viên trò chơi." Lâm Uyên chân thành nói.

Mọi người ngẩn người, sau đó Tôn Diệu Hoả ngầm hiểu: “Ta ủng hộ.”

Lâm Uyên mỉm cười: "Công viên trò chơi này sẽ được gọi là ‘Trấn Cổ Tích'.”

Đây là một trong những cách kiếm tiền của Disney, cũng là một phương án mà Lâm Uyên đã sớm nghĩ đến. Từ khi bộ truyện cổ tích ‘Trấn cổ tích' nổi danh toàn cầu, về sau sẽ có rất nhiều tác phẩm hay là sản phẩm ăn theo khác được nở rộ.

Nếu đã thế thì nhân luôn dịp này xây dựng một Disneyland ở Lam Tinh, đặt tên là Trấn Cổ Tích. Dù gì bên trong bộ truyện cổ tích ấy, có rất nhiều nhân vật hoạt hình từng là tuổi thơ của bao nhiêu trẻ con trên Trái đất.

Không biết trong tương lai, có thể nhìn thấy ‘Harry Potter cưỡi chổi bay’ trong trấn Cổ Tích không nữa.

"Chúng ta đều sẽ tham gia góp vốn vào!" Đám người Ngư vương triều đã kịp phản ứng ra, cả Giản Dịch cũng trở nên kích động.

“Suy nghĩ này không phải điều gì quá hoang đường đâu, trên mạng có rất nhiều người hỏi, tại sao thị trấn mà Sở Cuồng viết không tồn tại vậy? Đã không tồn tại thì kiến tạo là được mà.”

"Quyết định như vậy đi, ta sẽ phụ trách hạng mục này!"

Tôn Diệu Hỏa trịnh trọng mở miệng, hắn được ông trời ưu ái. Trên phương diện kinh doanh thu được rất nhiều lợi nhuận, đủ sức hoàn thành đề nghị của Lâm Uyên. Dù Lâm Uyên không nhắc đến thì Tôn Diệu Hoả cũng sẽ chủ động đề nghị.

Từ khi thân phận của Sở Cuồng lộ diện, Tôn Diệu Hoả cũng đã bắt đầu suy nghĩ làm sao để khai thác các đại ip trong tay Sở Cuồng. Khi đó ‘Trấn cổ tích' được Tôn Diệu Hoả để ý đầu tiên và trước nhất.

Khắp Lam Tinh có đứa trẻ nào không biết đến những câu chuyện trong đó đâu chứ. Nhưng hắn nghĩ phải tập trung phổ biến chúng ở mảng hoạt hình trước đã. Càng có độ nhận diện cao thì kế hoạch kia mới có cơ hội thành công lớn.

"Truyện trấn cổ tích..." Tôn Diệu Hỏa đã bắt đầu mong đợi, nếu hắn không tiếc bất kỳ giá nào, xây dựng ra một Trấn cổ tích chân chính, để học đệ có thể chơi cho tận hứng.

Còn lợi nhuận thì sao?

Vấn đề này không quan trọng, cứ để học đệ nhận được phần hơn. Lam Tinh có nhiều công dân như vậy, còn sợ Tôn Diệu Hoả không thu được lời ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận