Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 257: Đô La Thần Chưởng

Đặng Trì không nghiên cứu sâu đối với câu đối.

Nhưng trình độ văn học của hắn cũng là dày công tu dưỡng để có thể khẳng định được, những câu đối xuất hiện có trình độ cao vô cùng!

Cho nên thời điểm Đặng Trì phát hiện những chi tiết này, thực sự kinh hãi!

Mà càng làm cho hắn cảm thấy rung động là, bên trong bộ phim này còn có một vài bức tranh xuất hiện đề thơ:

"Vị Thành triêu vũ ấp khinh trần,

Khách xá thanh thanh liễu sắc tân.

Khuyến quân cánh tận nhất bôi tửu,

Tây xuất Dương Quan vô cố nhân."

-

"Thiên Sơn điểu phi tuyệt,

Vạn kính nhân tung diệt.

Thuyền cô độc thoa lạp ông,

Độc câu hàn Giang Tuyết."

-

"Học vấn chuyên cần trúng,

Huỳnh cửa sổ vạn quyển sách.

Mùa đông nay đủ dùng,

Ai cười bụng trống rỗng."

-

"Tin miệng ngâm thành tứ vận thơ,

Nhà mình so đo nói cho ai?

Bạch Đầu cũng tốt trâm đóa hoa,

Minh Nguyệt khó khăn đem chiếu rượu ách.

Được một ngày nhàn Vô Lượng phúc,

Làm ngàn năm trêu chọc nhân si;

Thị phi tràn đầy ngày nháo sự,

Hỏi ta thế nào tổng không biết?"

-

"Thiên thời bất trắc nhiều mưa gió,

Nhân sự khó lượng nhiều khập khiễng;

Thiên thời nhân sự hai không đủ,

Chớ đem xuân quang giao thủy lưu."

"..."

Cực khủng!

Những bài thơ này quá tuyệt!

Phải biết chuyên ngành đại học của Đặng Trì, chính là văn học, cho nên năng lực giám thưởng thơ ca vẫn còn rất cao.

Vì vậy khi hắn chú ý tới những chi tiết lọt vào ống kính trong phim khả năng không ai để ý, thật sự bị chấn động đến rối tinh rối mù!

Hắn đại khái có thể xác định, đây tất cả đều là thủ bút của Tiện Ngư...

Bởi vì chỉ người viết ra "Thế nhân cười ta quá điên" mới có được trình độ như vậy!

Để có thể gom được toàn bộ những chi tiết này, Đặng Trì trước trước sau sau đem « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » xem năm lần!

Sau năm lần xem, Đặng Trì bái phục Ngư sát đất, đã đến mức độ dâng đầu gối!

Đặng Trì quyết định nhất định phải khiến cho tất cả mọi người biết Tiện Ngư trâu bò thế nào!

Vì vậy...

Hắn thông qua tài khoản Bộ lạc của chính mình, đăng lên một thiên văn chương, cũng đem toàn bộ câu đối bài thơ đề từ... trong phim, toàn bộ tổng kết chung một chỗ.

Đáng tiếc, Đặng Trì không phải là minh tinh, càng không phải người phê bình điện ảnh nổi danh gì.

Cho nên thiên văn chương này của hắn đưa tới người chú ý không phải quá nhiều.

Nhưng chuyện đó không làm khó được Đặng Trì.

Đây là thời đại bùng nổ internet, muốn được chú ý không hề khó.

Đặng Trì lúc này liên lạc mấy người nổi tiếng có lượng follow đột phá trăm vạn, thậm chí còn có mấy người fan tới ngàn vạn

Để cho những người này chia sẻ thiên văn chương của mình.

Ngươi muốn hỏi dựa vào cái gì?

Chỉ bằng Đặng Trì là một vị chơi chán xe thể thao, đồng hồ đeo tay siêu cấp đắt tiền phú nhị đại.

Hắn chỉ cần bỏ ra chút tiền tiêu vặt, có thể khiến KOL ngoan ngoãn đấm lưng làm ấm giường cho hắn, chia sẻ một bài viết thì tính gì.

Cái này gọi là "Đô la thần chưởng"...

Cho dù có vài người không muốn chia sẻ, nhưng...

Hắn chi tiền thực sự quá nhiều!

Huống chi thiên văn chương của Đặng Trì nói về thơ từ câu đối trong phim, cũng thiên chân vạn xác có chút ghê gớm.

Cho nên rất nhanh xuất hiện khá nhiều người nổi tiếng chia sẻ bài viết của hắn.

Kết quả...

Vô số khán giả từng xem bộ phim này bị kinh hãi!

"Đệt! Ta cho rằng những tình tiết nhìn như khôi hài thực ra là châm chọc trong nội dung cốt truyện đã quá trâu bò rồi, không nghĩ tới càng kinh khủng hơn nữa!"

"Những thứ thơ từ câu đối này... Đều là Tiện Ngư viết?"

"Nhất định là Tiện Ngư, chỉ có Tiện Ngư mới có tài hoa như vậy!"

"Ta có phải đổi cách gọi hắn hay không? [Tiện Ngư - Đường Bá Hổ]"

"Thiên Sơn chim bay tuyệt, vạn kính nhân trung diệt. Thuyền độc thoa lạp ông, độc câu hàn giang tuyết... Ta lạy."

"Giỏi một cái Độc câu hàn giang tuyết! Không nghĩ tới Tiện Ngư giấu sâu như vậy!"

"Khuyên quân cánh tận nhất bôi tửu - Tây xuất Dương Quan vô cố nhân! Đây giời ạ là loại thơ thần tiên gì thế này!"

"Người viết trâu bò, mấy cái này cũng có thể phát hiện, những chi tiết như vậy đơn giản chính là bảo tàng!"

"Đạo diễn quay phim thật ngốc nghếch, những thứ thơ văn như vậy sao không quay kỹ một chút!"

"Ta cho rằng 【 Người khác cười ta quá điên 】 đã cực trâu rồi, thấy mấy câu thơ này xong, ta mới biết Tiện Ngư so với tưởng tượng của ta còn ghê hơn!"

"Đừng chỉ nhìn chằm chằm thơ, trong mấy câu đối kia cũng có mấy cái rất trâu!"

"Rõ ràng trong phim cái cảnh đối câu phun máu oanh oanh yến yến kia đã quá mạnh, kết quả một ít chi tiết nhỏ nhặt không đáng kể trong bối cảnh, lại còn ẩn giấu một nhóm bảo bối?"

"Ta trước đây giới thiệu với người khác « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » là một bộ phim khôi hài nhưng không có nội hàm gì... Xin lỗi, không có nội hàm là ta."

"Đây còn là Biên Kịch? Đây là thi nhân được rồi!"

"..."

Không trách cộng đồng mạng khiếp sợ, thật sự là những bài thơ đôi liễn trên phim quá lợi hại.

Trong nguyên tác, những bài thơ đôi liễn này đều dùng tác phẩm của cổ nhân.

Ví dụ như Liễu Tông Nguyên, Ví dụ như Vương Duy... vân vân.

Nhưng vừa vặn Lam Tinh không có Liễu Tông Nguyên cùng Vương Duy những đại lão này...

Cho nên khi những thứ này hiện trong ống kính bộ phim, liền quá kinh khủng!

Bộ phận người xem có trình độ văn học dày công tu dưỡng tương đối cao, thời điểm đọc được thiên văn chương này của Đặng Trì, thậm chí sinh ra cảm giác tê dại cả da đầu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận