Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 24: Vì Sao Trong Danh Sách Không Có Tên Ta?



Tùy Vân nặng nề gật đầu, nếu có thể để cho thực lực tiến thêm một bước, ai lại nguyện ý tầm thường vô vi cả một đời chứ?

Cuộc trò chuyện trong thư phòng cứ như vậy kết thúc.

Mệnh lệnh của Diệp Tùy Phong nhanh chóng truyền đạt xuống phía dưới.

Chỉ trong một ngày, toàn bộ người của Diệp gia rời đi, mang theo lượng lớn tài nguyên, xuất phát trợ giúp biên cảnh!

Cảnh tượng này chấn động đến hai đại gia tộc khác ở thành Vân Tiêu.

Điên rồi, quả thật điên rồi!

Có người lên tiếng kinh hô.

Cách làm việc của gia chủ mới Diệp gia, thật là khiến người ta mở rộng tầm mắt!

Ha ha, không cho hắn một biệt danh Thánh Nhân thành Vân Tiêu, đều có lỗi với sự cố gắng của hắn, a ha ha!

Đều là giở trò công phu sư tư ngoàm, có dùng cái rắm, cần phải tốn công tốn sức như thế?

Có người khịt mũi coi thường đối với cách làm Diệp gia, cho rằng Diệp Tùy Phong chính là chợt thức tỉnh trái tim thánh mẫu, từ đó làm ra chuyện ngu xuẩn như thế.

Nhưng đủ loại tin đồn cũng không thể ngăn cản Diệp gia hành động.

Bọn hắn phải tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh gia chủ!

Mà lúc này, Diệp Tùy Phong đã trở lại sân, điều phối Thối Thể Dịch cho Diệp Hoàng.

Một đạo thiên lôi cuối cùng của Cửu Cửu Thiên Kiếp ẩn chứa sức mạnh cực kỳ to lớn, có khả năng hủy diệt với chứa lực lượng trùng sinh.

Nếu dùng nó trên người Diệp Hoàng chỉ là Luyện Khí kỳ, không nói đến lãng phí, mấu chốt là thân thể của con bé căn bản không chịu nổi. Dù là tiếp xúc đến một tia, đều trong nháy mắt có kết quả tiêu hương ngọc tổn (trọng thượng nặng đến chết), cần trung hoà một chút.

Diệp Tùy Phong lấy ra một giọt dịch lôi kiếp, liên tục đánh ra pháp quyết.

Sấm sét cuồng bạo, sau khi được hắn kiềm chế, dần dần trở nên ôn hòa lại, cuối cùng chỉ còn lại một đoàn năng lượng tinh khiết.

Diệp Tùy Phong lấy ra vô số nguyên liệu đã chuẩn bị xong, một dược lô trống rỗng huyễn hóa ra, bỏ toàn bộ nguyên liệu vào trong.

Trong thời gian một chén trà (khoảng mười lăm phút), tất cả nguyên liệu đã biến thành một bình chất lỏng màu vàng.

Ừ, có thể tiến hành Thối Thể.

Diệp Tùy Phong gật đầu.

Bỗng nhiên, cửa phòng của hắn bị người ta dùng sức mạnh đá ra.

Một bóng dáng vội vàng đi đến.

Cha, vì sao trong danh sách đi ra ngoài rèn luyện, không có tên ta!

Diệp Hoàng tức giận hỏi.

……………

- Tất cả huynh đệ, đám tỷ tỷ đều xuất phát, vì sao không cho ta đi!? Ta cũng muốn cống hiến vì sự phát triển của gia tộc! Ta không phục!

Lúc này, Diệp Hoàng tựa như một con sư tử con nổi giận, nổi trận lôi đình trong phòng.

Diệp Tùy Phong thấy vậy thì vui cười, hắn vẫn lần đầu nhìn thấy bộ dáng này của Diệp Hoàng.

Cuối cùng, tiểu cô nương cũng dám đứng ra tranh thủ quyền lợi của mình.

Đây là chuyện tốt.

Nhưng, lúc nên gõ vẫn cần phải gõ một cái mới được.

Diệp Tùy Phong lãnh lùng nhìn nàng, xụ mặt hỏi:

- Ngươi cũng muốn đi biên cảnh?

- Không sai!

Diệp Hoàng rất kiên định đáp.

- Hừ, vậy ta hỏi một chút ngươi, ngươi có biết Diệp Long, hiện tại là tu vi gì?

Diệp Hoàng ngẩn người, nói:

- Hóa Khí tam trọng, chính là...

- Ta lại hỏi ngươi, cấp bậc của hai người Diệp Khiêm với Diệp Thiến là gì?

- Luyện Khí đại viên mãn...

- Tốt, ta lại hỏi ngươi, hai huynh muội nhà tam thúc ngươi, có tu vi thế nào?

- ...

- Còn có hai huynh đệ nhà tứ thúc ngươi, hai tỷ muội nhà ngũ thúc, lại như thế nào?

Diệp Hoàng không nói, huynh đệ tỷ muội trực hệ trong gia tộc cùng tuổi với nàng, tu vi yếu nhất đều là Luyện Khí thập trọng, đường ca Diệp Long, còn có một vị đường tỷ nhà Ngũ thúc, còn đã đột phá đến cảnh giới Hóa Khí.

Nàng là người yếu nhất trong bọn họ.

- Ngươi, một Luyện Khí thất trọng, thực lực thấp, đi đến biên cảnh ngoại trừ chịu chết với ném mặt mũi của ta, còn có thể làm cái gì?

Diệp Tùy Phong không chút lưu tình đả kích nói.

Diệp Hoàng cúi đầu xuống, hai tay cấu quần áo, mím môi không nói một lời.

Thực lực, là nỗi đau lớn nhất trong lòng nàng.

Làm con gái gia chủ, trưởng nữ gia tộc, lại còn không mạnh bằng con cháu chi thứ.

Cho dù không có người ở trước mặt nói qua, nhưng nàng vẫn luôn để ở trong lòng.

Diệp Tùy Phong nhìn con gái của mình, tuy lời của hắn rất quá đáng, cũng khiến con gái hắn đau đớn, vốn cho rằng sẽ dọa khóc bé con này, không nghĩ tới nàng vẫn tiếp tục chống đỡ.

Tâm lý với năng lực chịu đựng rất tốt!

- Cho nên, ngươi vẫn nên ngoan ngoãn ở lại nhà tu luyện, đợi đến lúc thực lực không yếu hơn bọn họ, lại nghĩ đến chuyện làm cống hiến cho gia tộc.

Diệp Tùy Phong hừ một tiếng nói.

Diệp Hoàng cắn môi, rõ ràng đã bị đả kích.

Nhưng nàng bỗng nhiên ngẩng đầu, thấp giọng nói:

- Thế nhưng... Nếu như ta đợi ở nhà lời nói, không phải cũng ném mặt mũi của cha sao?

Diệp Tùy Phong ngẩn người.

Thật không nghĩ ra con gái hắn còn biết suy nghĩ như thế?

Tất cả con cháu gia tộc đều phái ra ngoài, duy chỉ có con gái của mình là ở nhà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận