Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 34: Ta Chỉ Có Một Yêu Cầu, Cứ Thỏa Thích Mà Làm!



Thu dưỡng trẻ mồ côi?

Diệp Tùy Phong ngồi trong thư phòng, mang theo ánh mắt ngạc nhiên mà nhìn đứa cháu hào hoa phong nhã trước mắt.

Không... Không là đơn thuần thu dưỡng.

Diệp Khiêm rõ ràng có chút câu nệ, nói:

Ta là muốn biến bọn hắn thành một cỗ sức mạnh cho gia tộc trong tương lai.

Diệp Tùy Phong vuốt càm, đứa cháu này ngược lại là có chút thú vị, vậy mà ý nghĩ vô tình lại rất hợp với của mình.

Ừm, có thể.

Diệp Tùy Phong nói.

Diệp Khiêm lập tức sững sờ, trừng tròng mắt hỏi:

Đại bá, ngài... Ngài đồng ý?

Diệp Tùy Phong cười một cái nói:

Đúng vậy, vì sao không chấp nhận, đây là chuyện tốt.

Diệp Khiêm giật mình, lần này hắn tới, thật ra đã lấy hết can đảm.

Bởi vì chính hắn vô cùng rõ ràng, loại ý nghĩ này, trong hoàn cảnh kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu, thật sự là thuộc về một ý nghĩ kỳ quái.

Lãng phí tài nguyên nhà mình đi bồi dưỡng một đám người không liên quan, truyền đi sợ rằng sẽ bị người cười đến rụng răng.

Đến khi, Diệp Khiêm đã sớm chuẩn bị tâm lý nghe chửi mắng một trận.

Nhưng không nghĩ tới, Đại bá lại đồng ý ngay tức khắc.

Rất dứt khoác, rất bình tĩnh, khiến hắn trong lúc nhất thời không kịp có chút phản ứng.

Đại bá, ngài thật không phản đối sao?

Diệp Khiêm vẫn như cũ không thể tin được.

Đương nhiên.

Diệp Tùy Phong lại một lần nữa đáp lại rất kiên định.

Diệp Khiêm hít vào một hơi thật dài, nói:

Đại bá, sự ủng hộ của ngài, khiến cho ta rất cảm thấy được khuyến khích!

Dưới tình huống tất cả mọi người đều phản đối, Diệp Tùy Phong lại đồng ý, khiến hắn càng thêm có lòng tin.

Ha ha.

Diệp Tùy Phong cười nói:

Đi, cứ tùy tiện mà làm. Nếu gặp phải vấn đề khó giải quyết, có thể tùy thời tới tìm ta.

Thu dưỡng cô nhi, bồi dưỡng thế lực, thật ra là một chuyện rất phức tạp.

Trên phương diện tài nguyên đều là thứ yếu, chủ yếu là về mặt khống chế lòng người, là một môn học vấn.

Diệp Khiêm tuổi còn rất trẻ, nhưng Diệp Tùy Phong sẽ cho hắn đầy đủ không gian với thời gian.

Cảm tạ đại bá!

Diệp Khiêm nghiêm túc nói:

Vậy tiếp theo ta sẽ bắt đầu thực hiện kế hoạch rồi.

Có thể.

Diệp Tùy Phong gật đầu nói:

Nhưng vô luận làm chuyện gì, tốt nhất sớm nghĩ ra một kế hoạch. Ta hỏi ngươi, ngươi đang suy nghĩ trước tiên nhận bao nhiêu người, làm sao bồi dưỡng và nuôi bọn hắn?

Diệp Khiêm nhíu mày suy tư trong chốc lát, đáp:

Lần này, bên trong lúc rèn luyện, ta tiếp xúc không ít người, rất nhiều đứa trẻ có giá trị bồi dưỡng. Ta dự định trước tiên thu nhận ba đứa có thiên phú tốt nhất, tu vi cao nhất. Sau đó, chúng ta sẽ tiến vào bên trong Cao Lĩnh, một là huấn luyện, hai là có thể gom được nhiều tài nguyên. Đợi sau khi tích lũy đủ tài nguyên, lại tiến hành theo chất lượng, mở rộng quy mô. Đại bá, ngài cảm thấy thế nào?

Hắn rất nhanh đã đưa ra đáp án của mình.

Diệp Tùy Phong âm thầm gật đầu, từ dưới tình huống bình thường mà nói, kế hoạch thật là không tệ, tỉ lệ sai số rất cao.

Chỉ nhưng...

Ta cảm thấy rất vô nghĩa.

Diệp Tùy Phong từ tốn nói.

Hả?

Diệp Khiêm nháy mắt, hắn không nghĩ tới sẽ thu được một đánh giá như thế.

Kế hoạch vẫn quá nhỏ!

Diệp Tùy Phong lắc đầu nói:

Nếu như dựa theo kế hoạch của ngươi, cần phải bao lâu mới có thể chân chính hình thành quy mô, góp sức cho gia tộc? Mười năm? Hai mươi năm? Ta không chờ được lâu như vậy.

Diệp Khiêm nghe Diệp Tùy Phong nói như vậy, khuôn mặt của hắn lập tức lộ vẻ sầu khổ, nói:

Đại bá, nhưng nếu như mở rộng tuyển chọn người quy mô lớn, chút tài nguyên của tài, căn bản là chống đỡ không nổi. Đây là một chuyện rất tốn tiền bạc.

Diệp Khiêm cũng nhìn thấy gần đây tiền sinh hoạt tăng lên, mới dám suy nghĩ như thế.

Nếu mở rộng quy mô, là chuyện hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.

Diệp Tùy Phong lại cười, nói:

Thật sự là tiểu tử ngốc, ngươi cho rằng ta ủng hộ ngươi, chỉ là ủng hộ một chút trên miệng?

Không phải sao?

Diệp Khiêm nháy mắt hỏi ngược lại.

Dĩ nhiên không phải!

Diệp Tùy Phong lắc đầu, đáp:

Có một chuyện, các ngươi hiện tại còn không biết. Gia tộc đã quyết định, bồi dưỡng các ngươi, đồng thời thu nhận sức mạnh ngoại giới, tiến vào gia tộc. Đồng thời, sẽ căn cứ theo tình huống, cung cấp tài nguyên tương ứng. Sau khi trở về làm một bảng kế hoạch đi, đến lúc đó liệt ra tới một tờ đơn, cần bao nhiêu linh thạch, cần cung cấp dạng tài nguyên gì, đều viết rõ ràng, đến lúc đó trực tiếp tới lấy là được.

Nếu ngươi đã có thể dẫn đầu đưa ra ý nghĩ này, về sau có gì cần, cứ trực tiếp nói với ta. Ta chỉ có một yêu cầu, cứ thỏa thích mà làm!

...

Diệp Khiêm chóng mặt rời khỏi thư phòng gia chủ.

Bên ngoài, Diệp Long với Diệp Thiến, hai người đang chờ đợi hắn.

Thế nào, Đại bá có đồng ý không?

Diệp Long hỏi.

Diệp Khiêm quay đầu nhìn hắn một chút, dáng vẻ như người mộng du.

Thấy bộ dáng này của hắn, Diệp Thiến bĩu môi nói:

Hứ, ta biết mà, Đại bá làm sao có thể đồng ý yêu cầu không hợp thói thường như thế, cũng không phải nhiều tiền là có thể dùng phung phí...

Đại bá đồng ý.

Diệp Khiêm đánh gãy lời của nàng ta, sau đó, nhẹ nhàng từ trong ngực móc ra một khối lệnh bài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận