Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 207: Ban thưởng hậu hĩnh

Chương 207: Ban thưởng hậu hĩnhChương 207: Ban thưởng hậu hĩnh
Chuong 207: Ban thuong hau hinh
Thấy chiếc nhẫn can khôn này, Lý Nguyệt Thiền vô cùng ngạc nhiên.
Nhưng nàng vẫn lên tiếng giải thích.
"Không phải Ninh sư tỷ, mà là Yến trưởng lão."
Lý Nguyệt Thiền sửa lại lời nói của Lý Mộc Dương: "Ninh sư tỷ nói, Yến trưởng lão đã giao chiếc nhẫn càn khôn này cho tỷ ấy, bảo tỷ ấy đưa cho ca ca, nói là thưởng cho ngươi."
Nói xong, Lý Nguyệt Thiền lại nhìn vào nhẫn càn khôn trong hộp, vẻ mặt tươi cười: "Ca ca, chúng ta phát tài rồi!"
Một chiếc nhẫn càn khôn vô cùng quý giá, nếu đem ra bán, dư sức thu được đủ tài nguyên để đẩy tu vi của Lý Mộc Dương lên cảnh giới Kết Đan.
Yến trưởng lão vậy mà cam lòng ban thưởng cho ca ca một pháp bảo quý giá như vậy... Xem ra bốn tháng ca ca hầu hạ Yến trưởng lão khiến Yến trưởng lão rất hài lòng.
Lý Nguyệt Thiên vui mừng cho ca ca nhà mình.
Lý Mộc Dương kinh ngạc nhận lấy chiếc nhẫn càn khôn này, bỗng dưng phát hiện chiếc nhẫn này có chút quen thuộc.
Chiếc nhẫn càn khôn này... có vẻ như là chiếc mà Yến Tiểu Như đã sử dụng trước đây?
Hừm...
Lý Mộc Dương trong lúc nhất thời không thể đoán được tâm ý của Yến Tiểu Như, phần thưởng này quá quý trọng, khiến hắn ta cảm thấy hơi bất thường.
"Yến trưởng lão có nói gì về lý do ban thưởng cho ta pháp bảo quý giá như vậy không?" Lý Mộc Dương mở lời hỏi.
Lý Nguyệt Thiên nhún vai, lắc đầu: "Không... có lẽ do tâm trạng của Yến trưởng lão đang tốt?"
"Theo Ninh sư tỷ nói, những ngày gần đây tông chủ đã hạ lệnh sai người đưa đến cho Yến trưởng lão nhiều pháp bảo và linh dược linh vật, nói là phân thưởng khen ngợi Yến trưởng lão đã cống hiến cho tông môn.”
"Có lẽ Yến trưởng lão tâm trạng tốt nên mới ban thưởng hào phóng như vậy."
"Không chỉ ca ca được nhẫn càn khôn, Ninh sư tỷ cũng được một chiếc nhẫn càn khôn nữal"
Lý Nguyệt Thiên cười hì hì giải thích tình hình.
Nghe Lý Nguyệt Thiền nói vậy, Lý Mộc Dương mới thở phào nhẹ nhõm.
Từ những gì nghĩa muội trời cho nói, có vẻ Yến Tiểu Như đang có tâm trạng rất tốt nên tiện tay thưởng cho Lý Mộc Dương.
Dù sao Yến Tiểu Như nhận được nhiều phần thưởng hơn từ tông môn.
Như vậy thì yên tâm rồi.
"Được rồi, vậy ta sẽ nhận chiếc nhẫn này.' Lý Mộc Dương gãi đầu nói: "Sau này ngươi hỏi Ninh sư tỷ xem ta có nên đến cảm ơn Yến trưởng lão vì đã ban thưởng không."
Theo quy củ, khi đại nhân vật ban thưởng, tiểu nhân vật cần phải đi cảm ơn ân điển. Mặc du không thích quy cu này, nhưng Lý Mộc Dương nhập gia tùy tục, vẫn đóng vai một người trung thực và ngoan ngoãn.
Hắn không có năng lực bá đạo như các tiên bối xuyên không kia, chỉ quỳ gối trước cha mẹ và lạy thiên địa, còn đối với những thứ khác thì tỏ vẻ khinh miệt, coi như gà đất chó sành.
Vì sinh tôn thì mặt mũi cũng có thể vứt.
Sau khi Lý Mộc Dương hỏi, muội muội lắc đầu.
"Ninh sư tỷ nói không cần, hôm nay Yến trưởng lão chỉ tạm thời đi ra ngoài, trò chuyện với tông chủ."
"Chấn thương của người vẫn chưa lành, tiếp theo Yến trưởng lão sẽ bế quan trị liệu và từ chối tiếp khách, tất nhiên là bao gồm cả chúng ta."
"Ngoài ra, nghe Ninh sư tỷ nói, có thể vài ngày nữa tông môn sẽ lần lượt di tản các đệ tử nội môn..."
Lý Nguyệt Thiền cẩn thận chia sẻ tin tức với Lý Mộc Dương.
Ban đầu, Ninh Uyển Nhi vốn là hạng người vô danh, nhưng với sự trở lại của sư phụ Yến Tiểu Như, nàng lại có được địa vị cùng quyền lợi khi xưa và các kênh thông tin của nàng bắt đầu thông suốt trở lại.
Sau khi tiễn muội muội Lý Nguyệt Thiền đi, Lý Mộc Dương nhìn vào chiếc nhẫn càn khôn trong tay và trở lại trong nhà.
Hắn dự định tiếp tục bật trò chơi, nhưng những đồ vật trong chiếc nhẫn can khôn lại vượt ngoài dự đoán của hắn.
"Hử? Còn có quà tặng?”
Lý Mộc Dương ngạc nhiên mở chiếc nhẫn càn khôn và moi đồ bên trong ra.
Hắn nghĩ rằng việc được tặng một chiếc nhẫn càn khôn đã qua sử dụng là một phần thưởng lớn lắm rồi.
Nhưng bên trong chiếc nhẫn này lại còn có quà tặng kèm theo?
Lý Mộc Dương mở nhẫn can khôn và bày biện từng món đồ trước mặt mình.
Năm bình dương chi bạch ngọc chứa đầy ngọc tủy linh dịch, tỏa ra hương thơm nhẹ nhàng.
Một lọ màu tím nhỏ, bên trong có mười viên Huyền Độc Phá Tâm Hoàn, loại thuốc cao cấp có khả năng kéo dài tính mạng.
Một lọ màu xanh nhạt nhỏ, bên trong có ba viên đan dược màu đỏ nhạt. Lý Mộc Dương không biết đó là thuốc gì, nhưng hắn có thể đọc được chữ trên nhãn dán của lọ.
Quy Nguyên Đan - một loại thuốc chữa thương huyền thoại, có thể làm tái sinh xương thịt ngay cả khi tay chân bị đứt lìa, miễn là còn thở.
Còn có mười mấy tấm linh phù, đều tỏa ra linh lực bất phàm, uy lực mạnh mẽ.
Kim Kiếm Phù có thể triệu hồi một thanh kiếm vàng kim, chém giết kẻ địch, 3 tờ.
Thần Độn Phù có thể tàng hình và che giấu khí tức, trong nháy mắt trốn thoát đến trăm dặm, 6 tờ.
Định Thần Phù có thể xua đuổi tà ma, ổn định tinh thần, giữ cho linh hồn thanh tỉnh, không bị tà thuật ảnh hưởng, 3 tờ.
Tổng cộng mười hai tấm phù lục, xét theo phẩm cấp của chúng, tất cả đều là linh phù thượng phẩm.
Nếu ba tờ Kim Kiếm Phù được ném ra, ngay cả tu sĩ cảnh giới Thân Du cũng phải tránh né. Chuyện này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận