Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 305: Khu vực cấm địa

Chương 305: Khu vực cấm địaChương 305: Khu vực cấm địa
Chương 305: Khu vực cấm địa
Nhìn về phía trước, Lý Mộc Dương thấy sương máu mờ mịt, chỉ có tiếng hò hét trong cuộc chiến vọng lại.
Hắn tiếp tục bước tới, cố gắng đuổi kịp đội quân.
Ít nhất, hắn phải hội ngộ với Yến Tiểu Như và bảo vệ nàng ấy rời khỏi nơi này.
Trong thành Thiên Giác, khi tu vi của mọi người đều bị tước đoạt, Lý Mộc Dương với Võ Thần Bá Thể tuyệt đối có đủ sức mạnh để bảo vệ Yến Tiểu Như an toàn.
Sức mạnh của Võ Thần Bá Thể, có thể được coi như khủng long bạo chúa hình người.
Nhưng ngay khi Lý Mộc Dương lao vào sương máu lần nữa và nhìn thấy hai phe đang giao chiến, thì một biến cố xảy ra.
Keng—
Một tiếng kim loại va chạm chói tai đột nhiên vang lên trong sương máu, vang vọng khắp thành Thiên Giác.
Tiếng vang này dài và sâu, dường như có một loại ma lực kỳ lạ, khiến cả hai bên đang giao chiến đều ngừng lại.
Keng—
Lại một âm thanh trong trẻo vang lên, vang vọng khắp thành.
Tiếng này giống như tiếng chuông, nhưng lại đục và mạnh mẽ hơn.
Nghe tiếng này, Lý Mộc Dương đột nhiên cảm thấy mọi thứ xung quanh trở nên tĩnh lặng, thậm chí bụi trong không khí cũng như ngừng lại.
Tiếng này... phát ra từ hướng cái đỉnh đồng?
Sắc mặt của Lý Mộc Dương biến đổi, biết chắc chắn đây là chiêu cuối của Huyết Liên Giáo.
Nhưng có người đang gõ chiếc đỉnh đồng? Gõ đỉnh đồng có ý nghĩa gì?
Lý Mộc Dương vội vàng quay đầu nhìn về hướng chiếc đỉnh đồng.
Keng—
Lại một tiếng gõ lớn và đục vang lên, vang vọng khắp thành Thiên Giác.
Trong sương máu, nhóm tín đồ Huyết Liên Giáo đột nhiên buông đao thép, không tiếp tục tấn công.
Thay vào đó, họ giơ cao hai tay, hô vang trời.
"Huyết luyện trùng sinh! Phổ độ chúng sinh!"
"Huyết luyện trùng sinh! Phổ độ chúng sinh!"
Tiếng hô vang lên trên con đường dài, sau đó lan tỏa, ngày càng xa.
Các hướng trong thành Thiên Giác dan dần cũng vang lên những tiếng hô đồng điệu, đáp lại lẫn nhau.
"Huyết luyện trùng sinh! Phổ độ chúng sinh!"
Tiếng hò hét của yêu nhân Huyết Liên Giáo vang lên từ mọi hướng trong thành.
Lý Mộc Dương ở giữa, phát hiện ra rằng hình như khắp bốn phía đều có yêu nhân Huyết Liên Giáo, và số lượng nhiều đến kinh ngạc.
Thành Thiên Giác, vốn là thành lớn phía nam của Luyện Ma Tông, làm sao lại có nhiều tín đồ Huyết Liên Giáo đến vậy?!
Lý Mộc Dương đột nhiên nhận ra sai lầm chiến lược trước đây.
Trước đây khi Luyện Ma Tông truy tìm yêu nhân Huyết Liên Giáo trong thành, họ chỉ chăm chăm tìm kiếm những người tu hành, hoàn toàn bỏ qua đám người phàm trong thành.
Thành Thiên Giác rộng lớn, dân số lên tới hàng trăm nghìn, thương mại phát triển, người qua lại không ngớt, là thành lớn phía nam, mỗi ngày có không biết bao nhiêu người di chuyển.
Đã có không biết bao nhiêu tín đồ phàm nhân của Huyết Liên Giáo đã lẩn vào từ lâu.
Những tín đồ phàm nhân này trước đây không đáng để quan tâm, trong mắt đệ tử Luyện Ma Tông chẳng khác gì con sâu con kiến.
Một nhóm tu hành giả cao ngạo, ai lại để ý đến phàm nhân!
Nhưng khi tu vi của tất cả mọi người đều bị tước đoạt, những tín đồ phàm nhân Huyết Liên Giáo này lộ diện, lập tức trở nên đáng sợ.
Nghe tiếng hò hét như biển gầm núi thét từ bốn phương tám hướng, Lý Mộc Dương cảm thấy lạnh gáy.
Rốt cuộc có bao nhiêu tín đồ Huyết Liên Giáo đã lẻn vào đây chứ?!
Trong sương máu, lại vang lên một tiếng gõ đục và lớn.
Keng一!
Lần này, tiếng gõ mạnh mẽ vang rộng khắp nơi.
Trong khoảnh khắc nghe thấy âm thanh đó, Lý Mộc Dương đột nhiên mất tập trung, dường như thần hồn của hắn bị rung động.
Giây tiếp theo, sương máu trong thành Thiên Giác bắt đầu biến đổi.
Lý Mộc Dương trơ mắt nhìn sương máu trong không trung bắt đầu lắng xuống, những làn sương máu tràn ngập tâm nhìn không biết đã lan đến đâu giờ đang hạ xuống, liên tục chìm xuống lòng đất.
Trên cao, Lý Nguyệt Thiền đang cưỡi độn quang bay đi, đột nhiên cảm thấy nguy hiểm.
Nàng lúc này đã bay lên độ cao gần mười nghìn mét, cưỡi gió và độn quang, không ngừng bay vê phương xa.
Tuy nhiên, trong tầm nhìn của nàng, toàn bộ mặt đất đều bị sương máu bao phủ.
Dường như nàng đang bay trên một biển máu vô hạn không có bờ bến, dù bay mãi cũng không thể thoát ra khỏi phạm vi của biển máu này.
Sương máu tuôn ra từ chiếc đỉnh đồng với tốc độ quá nhanh, vượt ngoài sự tưởng tượng của mọi người.
Lý Nguyệt Thiền sau khi thoát khỏi sương máu và bay lên trời cao, lập tức vận dụng toàn bộ tu vi của mình để bay đi.
Dù có tu vi Kết Đan cảnh, nàng đã bay trên biển sương máu lâu như vậy thế mà vẫn chưa thể thoát khỏi phạm vi của nó.
Ngược lại, từ phía sau, hướng thành Thiên Giác xa xôi, đột nhiên vang lên tiếng gõ lớn và đục ngau. Nghe tiếng gõ lớn và đục vang lên bốn lần, biển sương máu dưới chân Lý Nguyệt Thiền bắt đầu hạ xuống, dần dần lộ ra những ngọn núi trong biển sương.
Bên tai nàng, vang lên giọng nói thúc giục đầy lo lắng của nữ nhân bí ẩn.
"Không ổn rồi! Mau đáp xuống!"
"Biển sương máu này bắt đầu hạ xuống rồi!"
"Một khi sương máu thấm xuống đất và hoàn toàn biến mất, toàn bộ linh khí trong không gian này sẽ bị phong tỏa!"
"Dù ngươi có ở trên cao hàng vạn mét, tu vi của ngươi cũng sẽ bị tước đoạt!"
Giọng nói của tiền bối vô cùng khẩn trương, khiến Lý Nguyệt Thiền cũng thấy rùng mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận