Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 435: Sự thù hận của bọn họ

Chương 435: Sự thù hận của bọn họChương 435: Sự thù hận của bọn họ
Chương 435: Sự thù hận của bọn ho
"Kỳ chủ, xảy ra chuyện lớn!"
Sáng sớm, khi Lý Mộc Dương nhàn nhã thảnh thơi bước vào nha môn Chấp Pháp Đường, hai thủ hạ trung thành tiến lên đón hắn.
Vẻ mặt Bốc Hoằng Sinh lo lắng nói: "Nửa canh giờ trước, có rất nhiều bán yêu từ Liệt Hải Đường vọt đến trước cửa phủ giáo chủ quỳ xuống kêu oan, cầu xin giáo chủ lấy lại công bằng cho bọn họ."
"Đám bán yêu đó khẳng định bọn chúng bị kỳ chủ ngài trả thù."
Bốc Hoằng Sinh nói xong, Liễu Phục ở bên cạnh bổ sung thêm: "Sau khi sự việc lan truyền ra, đệ tử của các đại phân đà và hương đường cũng lần lượt gia nhập đội ngũ kêu oan, mỗi người đều công khai nói rằng mình bị Chấp Pháp Đường hãm hại."
"Hiện tại đã có đầy người quỳ bên ngoài cửa phủ giáo chủ, kinh động rất lớn. Ta và Bốc Hoằng Sinh từ xa nhìn một chút, e rằng có sáu bảy trăm người, hầu như đều là tù nhân đã từng bị chúng ta trừng phạt."
Liễu Phục đã bình tĩnh hơn rất nhiều, vẻ mặt và ánh mắt vẫn vô cảm như trước.
Nhưng cảnh tượng hắn miêu tả lại có chút đáng sợ.
Trong thời gian qua, đám tội phạm mà nhóm người Lý Mộc Dương trừng phạt phần lớn đều là những tên trùm nhỏ có chút địa vị trong Huyết Liên Giáo.
Mặc dù lúc này chỉ có mấy trăm người quỳ xuống kêu oan, nhưng những người này lại chiếm tỷ lệ rất cao trong số lãnh đạo trung tâng và cấp dưới của Huyết Liên Giáo.
Sáu bảy trăm người đồng loạt quỳ xuống kêu oan, động tĩnh to lớn như thế, dù cho là giáo chủ, e rằng cũng phải thận trọng ứng phó.
Ánh mắt Liễu Phục ngưng trọng, trên mặt Bốc Hoằng Sinh tràn đầy lo lắng.
Lý Mộc Dương nghe được tin tức này lại cười ra tiếng.
"Sáu bảy trăm người..."
Dưới cái nhìn kinh ngạc khó hiểu của hai thủ hạ, hắn cười lắc đầu.
"Trước đây ta chỉ chú trọng dọn dẹp cặn bã, nhưng không đếm kỹ số người, không ngờ số tội tù mà ta xử lý lại nhiều như thế”
"Một Huyết Liên Giáo to lớn như vậy, giáo đồ, thủ lĩnh có thể quản lí hơn mười người trở lên, trên thực tế số lượng chỉ có một ít."
"Nhưng số người bị chúng ta bắt giữ và trừng phạt có tới sáu bảy trăm người."
Trong đám người này, phần lớn là bắt nạt phụ nữ, ngang ngược không sợ mới bị Lý Mộc Dương bắt được, trừng trị nghiêm khắc.
Các giáo quy mới do Phương Ứng Thiên đặt ra đều là những quy định được thêm vào để duy trì sự thống trị ổn định và giữ gìn điều lệ công chính thuân phong mỹ tục. Về cơ bản, nếu không làm điều ác thì sẽ không vi phạm giáo quy.
Tuy rằng lúc Lý Mộc Dương bắt người mang tiếng lý lẽ cứng nhắc, mất hết tính người, nhưng hắn thế mà xử tội nhiều người như vậy...
Lý Mộc Dương nghe được con số này, trong lòng cảm khái không thôi. "Trước kia tất cả mọi người mắng chửi người tu tiên cưỡi trên đầu chúng sinh, nô dịch người phàm, áp bức vạn vật, nên đã tập hợp lại để lật đổ sự áp bức của người tu hành."
"Nhưng sau khi giành được quyền lực thì người người đều tranh giành trở thành kẻ áp bức, muốn nhân đôi sự áp bức đã từng chịu trong quá khứ và ném nó lên trên đầu những người phàm dưới sự cai trị của họ."
Lý Mộc Dương mỉm cười, nhìn hai thuộc hạ trung thành trước mặt, cười nói: "Dam người đó và bọn người tu hành năm đó áp bức bọn họ có khác gì nhau đâu!"
"Thứ bọn hắn hận vốn không phải người tu hành đàn áp chúng sinh, mà là hận bản thân không phải là những kẻ áp bức đó."
Lý Mộc Dương ngay từ đầu đã ôm thái độ hoài nghi đối với cái gọi là giáo nghĩa của Huyết Liên Giáo.
Trong một thế giới đầy rẫy người tu hành, tuyên bố muốn giết tất cả các tu sĩ, sử dụng giáo nghĩa này để tẩy não những người phàm liều mạng... Loại giáo nghĩa này gần như không khác gì tà giáo ở trong một thế giới nơi có người tu hành tồn tại.
Mà sau khi bọn tín đồ Huyết Liên Giáo này giành được quyền lực, đủ các hiện tượng khác nhau trong giáo phái cũng không khác gì những cuộc khởi nghĩa của nông dân thời cổ đại ở kiếp trước.
Không có đạo lý cốt lõi, không có mục tiêu, kế hoạch rõ ràng, khẩu hiệu hô vang ram rộ nhưng thực chất việc biểu hiện như vậy cũng chỉ vì tiền tài lợi ích, uy vọng quyên thế.
Bây giờ mới vừa tạo dựng được chỗ đứng, đã bắt đầu nội chiến, tranh giành quyền lợi.
Lý Mộc Dương lắc đầu, nói với hai thuộc hạ cấp dưới: "Các ngươi tiếp tục quan sát, có tin tức gì mới báo cho ta biết là được."
Nói xong, Lý Mộc Dương đi thẳng vào sảnh sau, nhắm mắt lại bắt đầu chơi trò chơi.
Như mọi khi, hắn hoàn toàn không quan tâm đến chuyện hình phạt.
Phản ứng của Lý Mộc Dương khiến Bốc Hoằng Sinh và Liễu Phục có chút im lặng.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, thấp giọng nói: "Chẳng lẽ kỳ chủ thất vọng..."
"Đã mấy ngày ngài ấy không tiếp tục xử lý công việc..."
Hai thuộc hạ thấp giọng thảo luận, Lý Mộc Dương cũng không quan tâm những thứ này.
Hắn nhắm mắt lại đăng nhập vào trò chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận