Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 513: Huyết Yểm Chi Thuật (2)

Chương 513: Huyết Yểm Chi Thuật (2)Chương 513: Huyết Yểm Chi Thuật (2)
Chương 513: Huyết Yểm Chi Thuật (2)
Hắn dựng một pháp đàn đơn giản và dùng kỹ thuật sao chép để làm ra hai bức chân dung Du Thần.
Sau đó, hắn lấy ma huyết tỏa ra huyết sát chi khí nông nặc, đặt nửa bát ma huyết lên pháp đàn.
Phía trước pháp đàn treo hai bức chân dung của Du Thần, một bên trái và một bên phải.
Trong không khí tràn ngập huyết sát chi khí, khi Lý Mộc Dương tụng chú ngữ quỷ dị, nửa bát ma huyết được đặt trên pháp đàn bắt đầu rung chuyển dữ dội, ma huyết trong chén dân dần giảm bớt.
Một cái bóng đỏ như máu âm u đáng sợ mơ hồ hình thành trong không trung.
Huyết ảnh trong suốt lóe lên roi biến mất trong căn phòng yên tĩnh, phát ra tiếng cười chói tai và âm trầm...
Cùng lúc đó, ở phía Bắc của Đại Lục Thiên Nguyên.
Bên ngoài thành Bình Dao, hai bóng người một cao một thấp đang bước đi trong vùng hoang dã.
"Rốt cuộc Long Nữ đó đã đi đâu? Vì sao không tìm thấy hơi thở?"
Du Thần dáng lùn lạnh lùng đi tìm, nhưng dường như ở khắp mọi nơi trong núi đều có hơi thở của Long Nữ đó, trong thời gian ngắn, bọn chúng lại mất dấu.
Du Thần cao nhìn về phía hồ Tinh Nguyệt cách đó không xa và nói: "Hai sào huyệt trong hồ Tinh Nguyệt đã biến mất, có thể là do giao long kia làm."
Bọn chúng đuổi theo đến thành Bình Dao, mơ hồ cảm nhận được hơi thở của Long Nữ, nhưng sau khi đuổi theo ra khỏi thành lại mất đi phương hướng.
Dường như bốn phương tám hướng trong núi đều có khí tức của giao long.
Ở trong lưu vực sông Ngọc Thủy, con giao long đó chiếm ưu thế quá lớn, có thể điều động sức mạnh của mạch nước bất cứ lúc nào.
Hai Du Thần tiếp tục tiến về phía trước, nhưng vào lúc này, bọn chúng đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, đồng loạt dừng bước lại.
Hai Du Thân một cao một thấp, đồng thời nhìn về phía Tây Nam.
"Là ảo giác à..."
"Sao ta cảm thấy có thứ gì đó đang kêu gọi...
Hai Du Thần còn đang trao đổi ý kiến, nhưng giây tiếp theo, đột nhiên xảy ra biến hóa.
Vốn là giữa trưa ánh nắng chói chang, nhưng không biết từ đâu thổi tới một cơn gió lạnh leo.
Một giây sau, mây đen đã bao phủ núi đồi, ánh sáng giữa trời đất đột nhiên trở nên mờ mịt tối tăm, như thể đã rơi vào màn đêm.
Hai Du Thần đồng thời quay đầu lại, ánh mắt nhìn thẳng về phía Tây Nam.
Theo hướng đó, một bóng người màu đỏ như máu mơ hồ chợt lóe lên rôi biến mất trong không trung.
Hai Du Thần lập tức phản ứng lại.
"Đồng loại từ đâu đến?"
"Không, không phải đồng loại! Là thứ mà ta chưa từng thấy!" Bóng người màu đỏ như máu lúc ẩn lúc hiện trong bóng tối u ám, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt hai Du Thần.
Đôi mắt của Du Thần dáng lùn nheo lại, lập tức né tránh.
Nhưng mà bóng dáng màu đỏ như máu đó cũng đã xuyên qua cơ thể nó với nụ cười ranh mãnh.
Khi máu tươi bắn tung tóe, một cánh tay của Du Thần dáng lùn bay lên và nổ tung thành một màn sương máu giữa không trung.
"Là chú sát chi thuật của Ma Đạo!"
Du Thần cao lớn lập tức đưa ra phán đoán.
Thân hình cao gầy của nó trong nháy mắt bành trướng, vô số tứ chi mảnh khảnh thoát ra khỏi cơ thể nó, nối tiếp nhau cùng một chõ, trong thoáng chốc đã vượt qua khoảng cách mười trượng và đâm xuyên huyết ảnh hiện hình ở bên cạnh.
Trước ngực huyết ảnh xuất hiện một vết thương.
Nhưng huyết ảnh trong suốt bị thương lại càng thêm hưng phấn, nó tru lên thảm thiết, thân thể run rẩy dữ dội rồi lại biến mất trong không trung.
Cùng lúc đó, trong căn phòng yên tĩnh của Lý Mộc Dương, một phần ma huyết trên tế đàn bỗng nhiên biến mất.
Nhưng khi huyết ảnh lại lần nữa hiện hình ở vùng hoang dã của Đại Lục Thiên Nguyên, vết thương trên ngực đã biến mất không còn dấu vết.
Nó hét lên đầy phấn khích, lóe lên rồi xuyên qua cơ thể của Du Thần cao lớn.
Vô số tứ chi đen như mực trong nháy mắt vọt ra khỏi cơ thể của tên Du Thần cao, biến thành một nửa con nhện xấu xí.
Nửa con nhện đó kêu lên thảm thiết và nổ tung trên không trung, biến thành máu tươi màu xanh.
Vẻ mặt của Du Thần cao lập tức trở nên uể oải, như thể đã bị thương rất nặng.
Trong mây mù, Giảo Nguyệt Giao nhìn trận chiến bên dưới từ xa, vẻ mặt kinh ngạc.
Nhưng vào lúc này, cảm giác quen thuộc khi thân thể bị xâm chiếm lại xuất hiện.
Nàng lại lần nữa mất đi quyền khống chế cơ thể.
"Lý Mộc Dương?" Long Nữ kinh ngạc nói: "Cái bóng màu đỏ phía dưới là ngươi mời tới?"
Huyết ảnh đó giết chóc không ngừng, có được thân thể bất tử chân chính, còn không ngừng lóe lên, sử dụng thủ đoạn kỳ quái, thậm chí còn tà dị đáng sợ hơn hai tên Du Thần.
Điều này khiến Long Nữ nhớ tới lời Lý Mộc Dương nói cách đây không lâu.
Mà Lý Mộc Dương quay lại trò chơi, nhìn xuống trận chiến dưới núi rừng, hài lòng gật đầu.
"Đúng vậy, là ta làm.”
Lý Mộc Dương cười đắc ý nhìn hai Du Thần bị Huyết Yểm Chi Thuật càng quỷ dị và kinh khủng hơn đẩy vào tình thế tuyệt vọng.
Các ngươi là tà loại, nhưng ta là ma đầu.
So với tà môn ác thuật, ai sợ ai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận