Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 517: Ngươi đồng ý đi cùng chúng ta rồi sao?

Chương 517: Ngươi đồng ý đi cùng chúng ta rồi sao?Chương 517: Ngươi đồng ý đi cùng chúng ta rồi sao?
Chương 517: Ngươi đồng ý đi cùng chúng ta rồi sao?
** Chỉ cần hai tên Du Thần kia sống lại, Huyết Yểm Chi Thuật sẽ chủ động tìm tới chém giết đối phương.
Như vậy sẽ không cần lo lắng về việc hai Du Thần kia đuổi theo giết Giảo Nguyệt Giao, chính bọn chúng ốc còn không mang nổi mình ốc.
Mà Lý Mộc Dương cũng có thể tranh thủ thời gian nghỉ ngơi này để lân nữa tăng lên sức chiến đấu của mình.
"Tàn Vân Thân Pháp" mà hắn lấy được từ thôn Hắc Vân lúc trước là tà thuật có uy lực mạnh mẽ. Sử dụng ma huyết để luyện thể, thu hoạch được tốc độ di chuyển cực nhanh, đồng thời tác dụng phụ cũng được hệ thống miễn trừ.
Trước đó Lý Mộc Dương sử dụng ma huyết hạ phẩm luyện thể, hiệu quả đã rất nổi bật.
Đem lại sự trợ giúp lớn khi ở Thành Ma Kiếm.
Hiện tại Lý Mộc Dương đã thu được ma huyết thượng phẩm, tự nhiên muốn luyện thể lần nữa, tăng cường thân pháp.
Với tu vi hiện tại của hắn cộng với ma huyết thượng phẩm luyện thể,'Tàn Vân Thân Pháp" sẽ đạt được tốc độ nhanh đến mức người bình thường không cách nào tưởng tượng.
Đây cũng là một con đường tăng lên sức chiến đấu nhanh nhất.
Trong căn phòng yên tĩnh lan tràn huyết sát chi khí nông nặc.
Trong thùng gỗ chứa ma huyết thượng phẩm, Lý Mộc Dương với cơ thể trần trụi cường tráng đang ngồi khoanh chân trong ma huyết.
Khi hắn vận chuyển công pháp, từng sợi huyết sát chi khí nông đậm trong ma huyết thượng phẩm thấm vào cơ thể hắn, mơ hồ tạo thành những hoa văn quỷ dị trên bê mặt cơ thể hắn.
Hắn cử thị nữ lấy thẻ thân phận và phiếu phê duyệt lại đến dược phòng lấy hai cân ma huyết thượng phẩm.
Chỉ có khi lên làm đệ tử thân truyền mới có thể tận hưởng những tài nguyên như vậy.
Nhưng luyện hóa ma huyết thượng phẩm còn khó hơn so với tưởng tượng.
Lúc trước luyện hóa ma huyết hạ phẩm, Lý Mộc Dương chỉ tốn thời gian một đêm.
Nhưng bây giờ hắn dùng ma huyết thượng phẩm để luyện hóa cơ thể, huyết sát chỉ khí quá mạnh trùng trùng điệp điệp xông vào cơ thể hắn, gần như muốn nổ tung kinh mạch của Lý Mộc Dương.
Da thịt trên người hắn liên tục cựa quậy, giống như có từng con sâu đang bò dưới da, thoạt nhìn khiến người ta sợ hãi.
Cảm giác đau ngứa dữ dội cũng không ngừng ập đến.
Nhưng Lý Mộc Dương cắn răng kiên trì, từ đầu đến cuối không bỏ cuộc.
Lần luyện thể này kéo dài ba ngày.
Khi Lý Mộc Dương mở cửa phòng với sắc mặt tái nhợt và có vẻ hơi mệt mỏi đi ra, muội muội trời cho Lý Nguyệt Thiên đã đợi ở ngoài cửa. "ỒI Ca, ngươi trốn trong nhà một mình làm gì?"
Lý Nguyệt Thiền kinh ngạc nhìn bộ dáng met la của huynh trưởng, vô cùng tò mò hỏi: "Chẳng lẽ ngươi nuôi thứ tà vật gì như diễm quỷ trong tranh hay nữ yêu ăn tủy trong phòng? Ở trong đó chơi ba ngày?"
Lý Nguyệt Thiền tò mò trêu ghẹo.
Sắc mặt Lý Mộc Dương tái nhợt, có chút mệt mỏi trừng mắt nhìn nàng, nói: "Toàn là nói hươu nói vượn!"
"Ta cần nuôi những thứ đó sao?"
"Với dung mạo, thân phận, tu vi của ca ca ngươi, ở trong Luyện Ma Tông này chỉ cần vẫy tay, không biết có bao nhiêu mỹ nữ đang chờ ngủ trên giường cua tal"
Lý Nguyệt Thiên cười hi hi một tiếng, còn muốn trêu chọc huynh trưởng nàng.
Nhưng Lý Mộc Dương cưỡng ép bịt mồm nàng lại: "Nếu ngươi còn nói nhảm nữa, ta sẽ không vê nhà với ngươi."
Lý Nguyệt Thiền lập tức kinh ngạc mở to hai mắt: "Hả? Ca, ngươi đồng ý đi cùng chúng ta rồi sao?"
Lý Mộc Dương tức giận trừng mắt nhìn nàng, nói: "Lần này ngươi tới tìm ta, không phải kêu ta đi cùng sao?"
Sau khi ra lệnh cho hai nha hoàn đứng ngoài cửa, Lý Mộc Dương nói: "Những thứ ngươi yêu cầu các ngươi thu dọn đã xong? Được rồi, vậy thì xuất phát thôi."
Hai nha hoàn này được tông môn phái đến hầu hạ Lý Mộc Dương, đương nhiên phải theo sát bên cạnh.
Lý Mộc Dương về quê thăm người thân, các nàng cũng phải đi theo, có thể giúp Lý Mộc Dương làm nhiều việc vặt.
Sau đó Lý Mộc Dương thật sự chỉ cần tu luyện, chơi trò chơi, rồi hưởng thụ cuộc sống áo đến thì đưa tay, cơm đến thì há miệng.
Đi theo muội muội trời cho ra ngoài, Lý Mộc Dương nhìn thấy cửa chính ở sân đối diện đang mở, Ninh Uyển Nhi mặc váy màu vàng nhạt cũng dẫn theo thị nữ thiếp thân đi ra.
Bọn hắn sẽ cùng nhau ngồi chiếc phi thuyền nhỏ của Yến Tiểu Như và trở về thành Cửu Nguyên dưới sự bảo vệ của dì Tố, thị nữ thiếp thân của Yến Tiểu Như.
Nhưng trong chuyến đi này lại còn có một người đồng hành.
Quan Tiểu Thuận, thiếu niên nông thôn đã lâu không gặp, ngượng ngùng đứng ở bến cảng chào ba người.
"Gặp qua Ninh sư tỷ, gặp qua Lý sư huynh..."
Quan Tiểu Thuận người đã từng được thăng chức vào nội môn cùng với Lý Mộc Dương, vẫn có bộ dáng trung thực như cũ.
Bây giờ nhìn thấy Lý Mộc Dương đã làm đệ tử thân truyền, Quan Tiểu Thuận hơi căng thẳng nói lắp bắp.
Nhưng Lý Mộc Dương lại có chút vui vẻ, cười ha hả tiến lên choàng vai tiểu tử này, nói: "Ngươi cũng được nghỉ phép thăm gia đình?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận