Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 548: Không muốn đi vào tí nào

Chương 548: Không muốn đi vào tí nàoChương 548: Không muốn đi vào tí nào
Chương 548: Không muốn đi vào tí nào
Hắn đã theo dõi toàn bộ, còn muốn tìm vài tà nữ ra để xem có thể tra hỏi được chút thông tin nào không.
Nhưng trong thành toàn là người phàm, ngay cả trong Lưu Ly Miếu thờ bức tượng Lưu Ly tiên tử cũng toàn là người phàm, không có tà nữ nào.
Khí tức đặc biệt của tà nữ Phật Mẫu Tự rất dễ nhận biết.
Nếu Lý Mộc Dương gặp phải, không thể không nhận ra.
Lãng phí hơn một giờ đồng hồ, Lý Mộc Dương chỉ có thể ngẩng đầu nhìn về phía núi đá cao lớn phía trước.
Núi Hắc Thạch đen kịt, như một tà thần quỷ dị đứng yên lặng trong bóng tối bên cạnh thị trấn.
Trên ngọn núi không có đất, không có cỏ dại, có thể nhìn thấy rõ trên đỉnh núi có một khu kiến trúc giống như chùa chiền.
Lý Mộc Dương thở dài, nói: "Biết vậy đã lên núi ngay từ đầu."
Hắn nhẹ nhàng rời khỏi thị trấn đang tưng bừng lễ hội, tiến về phía núi Hắc Thạch.
Nhưng vừa mới vào núi Hắc Thạch không lâu, Lý Mộc Dương đã gặp hai tà nữ mà trong thành tìm mãi không thấy.
Hai nữ nhân mặc áo đen, đeo kiếm đen, đang yên lặng chờ đợi trên đường núi.
"Có phải là Long Thần nương nương của sông Ngọc Thủy không? Phật Mẫu đang chờ người trên núi."
Hai tà nữ kính cẩn chào Lý Mộc Dương.
Họ không điên cuồng giống những tà nữ mà hắn đã gặp trước đó, cũng không xảy ra chuyện thấy Lý Mộc Dương liền hô to "Thăng Tiên Giả".
Hai tà nữ cúi chào một cách cung kính, gần như không khác gì người thường. Nếu không phải khí tức âm hàn toát ra từ họ quá rõ ràng, khó có thể liên tưởng họ với tà nữ.
Lý Mộc Dương im lặng một lát rồi gật đầu: "Dẫn đường đi."
Đã tìm đến tận cửa nhà người ta, Lý Mộc Dương cũng không định ẩn giấu thân hình nữa. Nếu như hắn đã đến tận chân núi mà Phật Mẫu Tự vẫn chưa phát hiện ra, thì bọn tà nữ này không thể nào đứng vững ở vùng biên cương này.
Lý Mộc Dương theo sau hai tà nữ leo lên núi, đường đi trên núi Hắc Thạch được mở ra từng bậc thang, nhiều chỗ gần như thẳng đứng. Đường đá hiểm trở như vậy, chỉ có người tu hành mới dám leo.
Lý Mộc Dương bước theo hai tà nữ trên con đường đá gần như thẳng đứng, nhưng hắn vẫn di chuyển dễ dàng như đi trên đất bằng.
Chẳng mấy chốc, hắn phát hiện thêm nhiều tà nữ khác.
Trên ngọn núi đá gân như không có đất, từng bóng dáng nữ nhân rải rác khắp nơi. Họ mặc trang phục khác nhau, nhưng trên lưng đều mang một thanh kiếm màu đen.
Lý Mộc Dương leo theo hai tà nữ, tất cả tà nữ gặp trên đường đều tò mò nhìn hắn. Nhưng những tà nữ này, giống như người bình thường, cử chỉ không hề điên cuồng. Lý Mộc Dương âm thâm quan sát thần thái và trang phục của những tà nữ này, trong lòng có chút thất vọng.
Từ đầu đến giờ, hắn đã gặp vài chục tà nữ, nhưng không một ai đeo túi hương. Những tà nữ trên núi này, không mang theo Bạch Cốt Thái Tuế sao...
Lý Mộc Dương theo bước hai tà nữ cuối cùng đến đỉnh núi Hắc Thạch.
Đây là một bệ đá rộng lớn trên ngọn núi, ngôi chùa được xây dựng trên đỉnh, dưới ánh trăng tỏa ra khí tức âm sát mạnh mẽ.
Long Nữ chỉ mới thấy ngôi chùa và cảm nhận khí tức bên trong là đã không chịu nổi.
"Dừng lại! Đừng vào mài Không muốn đi vào tí nào!"
Khí tức từ những tà nữ này khiến Lý Mộc Dương và Long Nữ đều cảm thấy ghê tởm từ tận đáy lòng. Giờ thấy khí tức âm sát trong chùa mạnh mẽ như vậy, Long Nữ liền cuống lên.
"Đi vào đó chẳng khác nào bước vào hố phân!"
Nhưng Lý Mộc Dương làm ngơ trước tiếng kêu của Long Nữ. Hắn cố gắng chịu đựng sự khó chịu trong cơ thể, nhíu mày bước vào Phật Mẫu Tự.
Trong ngôi chùa âm u tăm tối, chỉ có một đại điện sáng đèn.
Lý Mộc Dương được dẫn đến nơi duy nhất có ánh đèn leo lét trong đại điện đó.
Trong đại điện rộng lớn, trên thân đàn thờ một bức tượng khổng lồ cao mười mét.
Một tiên nữ cao ngạo tuyệt đẹp, mang kiếm tiên, chính là người được thờ dưới chân núi bởi người phàm - Lưu Ly tiên tử.
Và trong đại điện rộng lớn, trước bức tượng khổng lồ đó, có một bóng hình ngồi lặng thỉnh.
Bên cạnh người này, có một ngọn đèn đơn độc.
Ánh sáng vàng nhạt rọi lên nữ tử, hiện ra gương mặt âm tình bất định.
Nhưng khi nhìn thấy gương mặt nữ tử đó, Long Nữ liên kinh ngạc.
"Sở Thanh Tuyết?"
Nàng kinh hãi kêu lên: "Lý Mộc Dương! Người tình cũ của ngươi quả nhiên là kẻ chủ mưu đứng sau tất cảt"
Nữ nhân ngồi trong đại điện này, có gương mặt giống hệt Sở Thanh Tuyết!
Thần thái của Lý Mộc Dương cũng khẽ sững lại, ánh mắt hiện lên vẻ ngỡ ngàng.
Dưới ánh đèn đơn độc, nữ nhân có gương mặt giống hệt Lưu Ly tiên tử Sở Thanh Tuyết chắp tay trước ngực, mỉm cười nói:
"Cuối cùng cũng gặp."
"Vô Danh đại nhân..."
"Ta đã chờ ngày này từ lâu rồi."
Trong đại điện mờ ảo dưới ánh đèn đơn độc, gió đêm khẽ lay, khiến ánh sáng vàng nhạt cũng chập chờn không ngừng.
Đồng thời, tâm trạng của Lý Mộc Dương cũng không ngừng xao động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận