Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 570: Váy thật khó mặc

Chương 570: Váy thật khó mặcChương 570: Váy thật khó mặc
Lý Nguyệt Thiền đau đến ngất đi, ngửa đầu ra sau, nặng nể dựa vào thùng gõ.
Lý Mộc Dương thở dài, may là lúc này cũng sắp kết thúc, thiểu nữ ngất đi cũng không ảnh hưởng gì.
Hắn tiếp tục vận chuyển công pháp, cần thận giúp thiểu nữ kết thúc công việc.
Cuối cùng, khi tất cả ma huyết trong thùng gô đã cạn kiệt, Lý Mộc Dương thở dài nhẹ nhõm, lau mổ hôi đứng dậy.
"Rốt cuộc... Ách..."
Lý Mộc Dương theo bản năng đứng dậy định nói chuyện, lại quên mất một chuyện quan trọng.
Đó là vào thời điểm tu luyện Độn Thuật thành công, ma huyêt trong thùng cũng sẽ cạn kiệt. Hắn trừng to mắt, đứng sững tại chỗ như thể bị dính Định Thân Pháp, con ngươi giãn ra.
Trong đôi mắt mở to hết cỡ đó, hiện lên ảnh ngược đường cong xinh đẹp và làn da trắng nõn của thiểu nữ đang ngủ mê man trong thùng gô.
Trên làn da trắng sáng như ngọc, vô số ma văn quỷ dị màu đỏ máu như ẩn như hiện rồi mờ dẫn.
Cảnh tượng này, kinh diễm lại quỷ dị, có loại cảm giác đẹp đến mức khiển người ta hít thở không thông.
Lý Mộc Dương ngây người trọn vẹn ba giây, mới đột nhiên phản ứng lại, lập tức xoay người rời đi.
“Không nhìn thấy, không nhìn thấy, không nhìn thấy!”
Sau khi tự lầm bẩm mấy câu thôi miên bản thân, Lý Mộc Dương ngổi ở ngoài phòng, dần dần bình tĩnh lại. Một lúc sau, trong phòng vang lên tiếng rên rỉ mệt mỏi và khó chịu của thiêu nữ.
"Ừm... Ca?"
Thiếu nữ tỉnh lại sau cơn hôn mê có vẻ hơi ngơ ngác.
Lý Mộc Dương ở ngoài phòng ho khan một tiểng, cô găng nói với giọng điệu bình tĩnh: "Xong rổi, ngươi mặc quần áo đàng hoàng ra đi. "
“Ta sẽ dạy ngươi cách vận chuyển Độn Thuật..."
Giọng điệu của Lý Mộc Dương vô cùng bình tĩnh, dường như không có chuyện gì xảy ra.
Mà thiếu nữ trong phòng ngơ ngác một lúc, lập tức nhận ra tình huồng của bản thân, rít lên một tiếng. HA Ịụ"
Nhưng chẳng bao lâu, căn phòng đã yên tĩnh trở lại.
Sau đó vang lên tiếng sột soạt mặc quần áo. Lần này thiểu nữ mặc quần áo rất lâu, dường như ngất đi rồi tỉnh lại đã quên mất cách mặc quần áo. Nhưng Lý Mộc Dương cũng không thúc giục nàng, mà lặng lẽ ngổi ở bên ngoài chờ đợi.
Mãi cho đến khi có tiếng bước chân vang lên, thiểu nữ với chiếc váy mỏng đã mặc thật lâu mới bước ra, khuôn mặt ửng đỏ.
Ca "
Thiếu nữ cúi đầu, hai tay chắp sau lưng, tựa như không dám nhìn Lý Mộc Dương.
Lý Mộc Dương thì bình tĩnh nhìn nàng, nói: "Ta truyền cho ngươi tâm quyết, độn thuật này tên là "Tàn Vân Thân Pháp", ta ngâu nhiên có được. Uy lực mạnh mẽ nhưng tác dụng phụ cũng rất lớn."
"Sau khi thi triển độn pháp, sẽ rơi vào trạng thái khát máu mãnh liệt và phải bổ sung máu tươi kịp thời. "
"Thi triển thân thuật càng lâu, tốc độ càng nhanh thì lượng máu tươi cần bổ sung càng nhiều. Nếu không kịp thời bổ sung máu tươi sẽ hao tổn tỉnh huyết của bản thân, tạo thành vết thương ẩn cực kỳ khó phục hồi. "
Lý Mộc Dương nghiêm túc nói: “Tốt nhất ngươi nên chuẩn bị đủ ma huyết trong nhân càn khôn.”
“Hơn nữa, độn thuật thân pháp được tu luyện bằng ma huyết thượng phẩm quá mạnh mẽ, một khi thi triển, cho dù ngươi bổ sung máu tươi kịp thời, ít nhiều cũng sẽ để lại vết thương tiềm ẩn trên cơ thể. Nếu những vết thương ẩn này tích tụ quá nhiều, sẽ rất phiến phức. "
Lý Mộc Dương thở dài nói: “Nếu không cần thiết, cổ găng đừng dùng Tàn Vân Thân Pháp."
Độn thuật này có uy lực mạnh mẽ, nhưng cũng có thiêu sót lớn.
Không có hệ thống miễn trừ tác dụng phụ, thật sự không thể tùy tiện sử dụng.
Sau khi Lý Mộc Dương truyền lại tâm quyết vận chuyển, thiểu nữ thử vận dụng Tàn Vân Thân Pháp mới học được.
Trong chốc lát, một bóng đỏ lướt qua căn phòng.
Vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, dường như trong phòng không có gì thay đổi, nhưng vị trí của rất nhiều thứ đều thay đổi. Hết thảy đều chỉ trong nháy mắt.
Lý Nguyệt Thiền trợn tròn mắt kinh ngạc: " Thật... Độn pháp thật mạnhl" Tốc độ này còn nhanh hơn so với độn thuật tiên nhân mà lão sư đã dạy cho nàng!
Nhưng Lý Mộc Dương lại một phát đỡ lây đầu nhỏ của nàng, cưỡng ép đổ một bình ma huyết vào trong miệng nàng, bất đắc dĩ lắc đầu: “Đã bảo đừng dùng linh tinh...”
Tiểu nha đầu này không nghe lời sao. Thiếu nữ bị Lý Mộc Dương túm vào đầu nhưng cũng không giãy dụa, ngoan ngoãn uồng ma huyết do huynh trưởng đưa tới, chớp mắt với vẻ mặt vô tội.
"Cũng nên... Ùng ục... Cũng nên thử một lần... Ủng ục... Biết đại khái tốc độ, trong lòng mới năm chắc... " Thiếu nữ uống từng ngụm từng ngụm xong một bình ma huyết thượng phẩm, còn chưa đã thèm liềm môi một cái, nói: "Bảo đảm lần sau sẽ không tuỳ tiện. "
Thiếu nữ vô tội chớp mắt, giả vờ ngây thơ nhìn Lý Mộc Dương.
Lý Mộc Dương lắc đầu, cũng không nói thêm gì nữa.
Dù sao thiếu nữ nói có lý, phải thử một lần mới đo đểm được tốc độ của độn thuật này, sau này gặp nguy hiểm mới có thể thành thạo sử dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận