Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 572: Phi thuyển Vân Liễn (2)

Chương 572: Phi thuyển Vân Liễn (2)Chương 572: Phi thuyển Vân Liễn (2)
"Lập tức đuổi theo, không thể mất dấu!"
Tám đạo độn quang lập tức tắng thêm tốc độ, cố gắng đuổi kịp chiếc phi thuyền trong nháy mắt đã bay xa kia.
Nhưng khi ánh sáng tím bay ngày càng xa trên bầu trời đêm, phi thuyền với tốc độ cực nhanh vẫn mau chóng bỏ lại ba độn quang ở xa xa phía sau. Chỉ còn lại năm độn quang đang liều mạng đuổi theo.
"Mẹ kiếp! Đây là phi thuyền Vân Liễn của cô nương Yến Tiểu Như kia sao? Đến cùng nàng ta có bao nhiêu của cải mới có thể tạo ra thứ đổ chơi như vậy!"
Trên bầu trời, có tên tu ma đuổi theo đến mức mặt sưng tấy, máu trong người sôi trào, lô chân lông trên cơ thể đều đang cố hết sức phun khí ra ngoài. Đó là tác dụng phụ của việc vận chuyển ma công đền cực hạn.
Hắn vừa đau vừa nóng, không ngừng chửi rủa.
Vô cùng tức giận với tốc độ của phi thuyền Vân Liên.
Trên bầu trời gió lạnh đến thấu xương, giọng nói trầm trầm của một ma tu vang lên.
"Phi thuyển Vân Liễn dù sao cũng chỉ là phi thuyền, không phải bản thân Yến Tiểu Như. Tốc độ của chiếc phi thuyển này sẽ không kéo dài được bao lâu."
Đám ma tu cắn răng đuổi theo, không dám làm mất dẫu ánh sáng tím kia. "Chỉ cần đuổi theo chặn chiếc phiï thuyền này lại trước khi các cao thủ Ma Tông đến giúp đỡ là được!" Chiếc phi thuyền màu tím với tốc độ cao bay xẹt qua bầu trời đêm, xa xa phía sau lưng có năm tia sáng đuổi theo.
Đám ma tu cố hết sức đuổi theo, không chịu bỏ cuộc.
Mà trên boong của phi thuyền, dì Tố đang ngồi khoanh chân giữa không trung dùng hết sức lực điều khiển phi thuyền, trên người toát ra từng sợi sương mù màu tím.
Làn sương mù màu tím bốc lên sức nóng dữ dội, khiển không khí cũng trở nên méo mó.
Lý Mộc Dương kinh ngạc phát hiện hướng bay của phi thuyền đã thay đi.
Vốn dĩ phi thuyền một đường đi về phía tông môn, nhưng bây giờ đang không ngừng chệch hướng khỏi tông môn.
Lý Mộc Dương sửng sốt, hoang mang nói: "Dì Tô? Phương hướng phi thuyền..."
Lý Mộc Dương vội vàng nhắc nhở, còn tưởng răng dì Tổ đã đi sai hướng. Nhưng dì Tố đang ngổi trong không trung nhằm chặt mắt, nói mà không quay đầu lại.
"Đúng là hướng này."
Nàng chậm rãi nói: "Hiện tại Khô Diệp lão nhân đuổi tới, kề hoạch ban đầu của chúng ta phải hủy bỏ."
"Cho dù Yến trưởng lão có nhanh, cũng không có khả năng đuổi theo chúng ta trước Khô Diệp lão nhân." "Nếu tiếp tục chạy trốn theo lộ trình ban đầu, hắn phải chết không nghỉ ngờ." Dì Tố tập trung lái phi thuyền, chậm rãi giải thích lý do cho Lý Mộc Dương. "Cho nên chúng ta chạy tới hồ Vân Yên, hướng này chính là hổ Vân Yên. " "Yêu ma trong hồ kia có lẽ có thể giúp được chúng ta. "
Ma tu Thần Du Cảnh ra tay truy sát, người bình thường khó có thể ngăn chặn.
Cho dù Lý Mộc Dương trốn vào thành trì lớn cũng chưa chắc có thể sống sót.
Ngay cả các thành lớn như thành Thiên Giác, thành Nhạn Sơn, đều có các tu sĩ Thần Du Cảnh trần giữ trong thành.
Nhưng trong Ma Đạo nơi lợi ích là trên hết, cá lớn nuốt cá bé... cùng với sợ mạnh hiếp yếu, tu sĩ Thần Du Cảnh phụ trách một phương là chư hầu ở đó, có địa vị quyền lực cao.
Dựa vào đâu phải mạo hiểm lớn để giúp một tên đệ tử thân truyền như Lý Mộc Dương chống lại một tên cuồng đồ ma đạo có tiếng xấu như Khô Diệp lão nhân?
Cho dù không từ chối Lý Mộc Dương ngoài cửa, nhưng nếu như Khô Diệp lão nhân thật sự dân người tới cửa, các thành chủ thành lớn một phương cũng chắc chắn sẽ không sử dụng lực lượng lớn nhất để bảo vệ Lý Mộc Dương.
Đi thành lớn để né tránh, ngược lại là lãng phí thời gian trốn thoát, nói không chừng còn chết nhanh hơn. Đây cũng là lý do tại sao kế hoạch trồn thoát ban đầu của nhóm người Lý Mộc Dương là chạy trốn đến tông môn, hy vọng Yến Tiểu Như tới cứu viện thay vì trốn đến thành trì lớn gần nhất. Nhưng bây giờ chỉ trốn thoát được hai ngày đã bị đuổi kịp.
Cho dù Yến Tiểu Như có mọc cánh thì cũng không thể dịch chuyển tới để cứu viện.
Lý Mộc Dương bọn họ bị lưu lạc trong vùng hoang dã, chỉ có thể tìm kiểm con đường sông khác.
Ví dụ như, trên lãnh thổ của Ma Tông có những thể lực lớn nhỏ cực kỳ đặc biệt, đồng minh yêu ma.
Dì Tố ngổi khoanh chân trên không trung, mặt không thay đổi nói: “Mặc dù lũ yêu ma trong hổ Vân Yên tham lam độc ác, nhưng có được vị trí : thuận lợi của hổ Vân Yên, có lẽ có thể ngăn cản sự tấn công của Khô Diệp lão nhân trong vài ngày. "
"Chỉ cần kéo dài đủ thời gian, đợi trưởng lão chạy đền, chúng ta sẽ có cơ hội sống sót." Khi dì Tố chậm rãi giải thích, chiếc phi thuyền phát ra ánh sáng tím rực rỡ bay nhanh xẹt qua bầu trời đêm. Tốc độ khủng khiếp khiến phi thuyền nhỏ gọn tỉnh xảo này liên tục rung chuyển.
Bề mặt phi thuyền, boong thuyền và rât nhiều nơi đã xuât hiện những vềt nứt nhỏ.
Đó là do sử dụng quá mạnh bạo, gây hư hại cho pháp khí.
Cho dù không phải chủ nhân của chiếc phi thuyền, Lý Mộc Dương cũng cảm thầy thịt đau khi nhìn thấy sự hư hại này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận