Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 575: Yến Tiểu Như thật diễm phúc

Chương 575: Yến Tiểu Như thật diễm phúcChương 575: Yến Tiểu Như thật diễm phúc
Dì Tố giải thích tình huống ngắn gọn rõ ràng.
Đối mặt với lão hổ ly hổ Vân Yên, không cần phải che che giấu giấu.
Lại nghe thấy giọng nói kinh ngạc của nữ nhân vang lên trong sương mù. "Hả? Lý Mộc Dương? Tiểu soái ca này chính là vị thiên tài Ma Tông rất nổi tiếng gần đây sao?"
"Chậc chậc chậc... Không chỉ có thiên phú tu luyện đỉnh cao, thể chất cường tráng mà còn có khuôn mặt tuấn tú." Giọng nói của nữ nhân đầy hâm mộ: "Yến Tiểu Như thu được một đồ đệ tốt, thật có diễm phúc, khiển lão bà tử ta quá hâm mộ."
Đối mặt với sự trêu chọc của hồ yêu, dì Tổ im lặng một lúc.
Sau đó nàng mở miệng nói: "Nếu _ Tam nương nương chịu giúp đỡ, Chẩấp Pháp Đường chúng ta sẵn sàng đưa mười mỹ nam có thân hình và dung mạo tương tự Mộc Dương vào hổ Vân Yên để cho Tam nương tiêu khiển. " Câu trả lời này của dì Tố lại khiến hổ yêu trong sương mù lần nữa cười ra tiêng.
"Mười tên mỹ nam? Ha ha... Ngược lại thật đúng là hãp dẫn."
"Nhưng ngoài mười tên mỹ nam này, Chấp Pháp Đường còn có thể đưa ra thứ tốt gì?"
"Nghe nói Khô Diệp lão nhân của Thanh Dương Hội kia cực kỳ hung ác, ta cũng không muốn vô cớ trêu chọc tên ma đầu như vậy... "
Hồ yêu cười khúc khích.
Dì Tố trên phi thuyền nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Ba bình linh đan thượng phẩm, một pháp khí thượng phẩm, lại thêm tàn thiên() “Thiên Yêu Đổ Lục' mà Chấp Pháp Đường lưu giữ, có thể cho Tam nương nương mượn thưởng thức... Tâm ý như vậy, có thể mời Tam nương nương ra tay được không?"
()Tàn thiên: bản thiếu, không hoàn chỉnh
(*)Tàn thiên: bản thiếu, không hoàn chỉnh
Trên đường tới đây, hiển nhiên dì Tố. đã nghĩ tới cái giá phải trả khi nhờ hổ yêu ra tay.
Vì vậy không chút do dự đề xuất lợi ích phong phú.
Lợi ích phong phú như vậy ngay lập tức gây ra một loạt tiếng cảm thán và náo động vang vọng từ sâu trong sương mù.
Thanh âm xì xào bàn tán của các nữ nhân không ngừng vang lên, hơi có vẻ ổn ào. Trong sương mù vậy mà tụ đầy hồ yêu.
Cho đến khi tiếng quát khẽ của lão hổ yêu vang lên từ chỗ sâu trong sương mù: "Im lặng!"
Những lời thì thầm bàn tán trong sương mù mới chợt biên mất.
Sau đó, giọng nói của lão hồ yêu lại vang lên, trong giọng nói tràn đầy ý cười.
“Tàn thiên của “Thiên Yêu Đồ
Lục cũng không tiếc lầy ra... Độ chân thành thực sự rất đủ."
“Nhưng một thị nữ như ngươi, những lời ngươi nói có thể đại diện cho Yến Tiểu Như sao?”
Vẻ mặt dì Tố lạnh lùng, nói: "Ta không thể đại diện, nhưng thiểu chủ phía sau ta thì có thể. Hắn là đệ tử thân truyền được tin cậy nhất của Yến trưởng lão, những gì hắn nói đều có thể đại diện cho trưởng lão Chấp Pháp."
“Nếu không thì ta cũng sẽ không xuất hiện ở đây."
Dì Tố lạnh lùng nói: “Mặc dù Khô Diệp lão nhân hung ác, nhưng ta muôn chạy trồn, hắn cũng không ngăn cản được ta."
Ý của dì Tố rất rõ ràng, nếu không phải thân phận của Lý Mộc Dương đặc biệt, nàng đã sớm chạy trồn một mình.
Đệ tử thân truyền Lý Mộc Dương có sức nặng không tầm thường trong lòng trưởng lão chấp pháp Yến Tiểu Như.
Trong sương mù, lão hổ yêu nghe xong thì cười quái dị.
"Là vậy sao... Vậy mấy vị vào đi, để lão nhân cân nhắc một hồi."
"Điều kiện này quả thực rất hào phóng, nhưng lão thân còn phải suy xét có nên đáp ứng hay không."
"Các nữ nhi, mau đi chiêu đãi các vị khách quý. "
Khi tiếng cười của lão hồ ly tan biến, dường như nó cũng biên mất trong sương mù.
Cùng lúc đó, phía trước chiếc phi thuyển chô hội người Lý Mộc Dương, sương mù đột nhiên tản ra.
Chiếc phi thuyền vốn đang lơ lửng _ bãt động trong sương mù, không biết từ khi nào đã đậu trên một hòn đảo. Sau khi sương mù tản ra, phía trước phi thuyển xuất hiện đình đài lầu các, cung điện đài cao.
Từng nữ tử trẻ tuổi với vẻ ngoài __ duyên dáng mỉm cười đứng trên đồng cỏ trước chiếc phi thuyền. Các nàng cùng nhau khom mình làm lễ, gửi lời mời đền đám người Lý Mộc Dương. "Mời các vị khách quý lên đảo... " Giọng nói cực kỳ mềm mại và đáng yêu của các nữ nhân vang lên, Lý Mộc Dương không khỏi lùi lại hai bước, trong lòng lại cảm thấy ngứa ngáy khó chịu.
Những con hổ yêu này quả thực có chút làm người ta sợ hãi.
Muội muội Lý Nguyệt Thiển thì kinh ngạc nhìn tình huồng trước mắt, càng lo lắng hơn về tình trạng của phi thuyền.
“Chúng ta tới đây khi nào?”
Rõ ràng phi thuyền không hề di chuyển!
Dì Tố cau mày nhìn nhóm mỹ nhân xinh đẹp trước mặt, hô: "Tam nương nương, xin hãy trả lời càng sớm càng tốt!"
Tuy nhiên, sau khi dì Tố nói xong, trên đảo lại không có bất cứ ai trả lời. Lão hồ yêu được xưng là Tam nương nương dường như đã biển mất.
Nhìn thấy tình huống này, sắc mặt dì Tổ hơi trầm xuồng.
“Không được xuống phi thuyền.” Dì. Tô lạnh lùng nhìn đám oanh oanh yên yến trên đảo, nói: “Chuẩn bị sẵn sàng, nều tình huồng không đúng, chúng ta lập tức trồn thoát."
Mặc dù yêu ma trong hồ Vân Yên là đồng minh của Luyện Ma Tông. Nhưng xưa nay yêu ma luôn nham hiểm quỷ quyệt, không đáng tin cậy. Dì Tố không thể tin tưởng bọn hồ yêu này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận