Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 630: Huyết mạch nguyền rủa

Chương 630: Huyết mạch nguyền rủaChương 630: Huyết mạch nguyền rủa
Cốc bà bà nói xong, quay sang nói với Lý Mộc Dương: "Tiểu Ngư Nhi, bây giờ ngươi hồi hận còn kịp. "
"Một khi đã vào thì không còn đường quay lại. "
Cốc bà bà đưa ngọn đèn dầu ra, Lý Mộc Dương không chút do dự nhận lấy, cười nói với Tiểu Dã Thảo bên cạnh.
"Ngươi chờ ta ở ngoài, ta đi một chút sẽ trở về. "
Đơn giản lưu lại xong, Lý Mộc Dương cầm đèn dầu bước vào tổ miểu.
Cốc bà bà có chút tán thưởng bóng lưng dứt khoát gọn gàng đó.
Mà khi Lý Mộc Dương bước vào tổ miểu, cánh cửa tổ miều sau lưng liền đóng lại, phía trước tầm mắt lập tức tôi sâm, trong tầm mắt cũng không nhìn thây được chút ánh sáng nào. Một loại hơi thở lạnh lẽo dày đặc trong không khí.
Trong lúc ngơ ngác, Lý Mộc Dương dường như nghe thầy bên tai vang lên rất nhiều tiểng xì xào trầm thấp đáng sợ.
Hắn cầm ngọn đèn dầu bước tới, chăng mây chồc bắc đèn bên trong ngọn đèn dấu đã bôc cháy trong không khí.
Nhưng ánh sáng phát ra từ bấc đèn cháy lại tản ra màu xanh lục quỷ dị.
Ánh sáng xanh nhạt chiếu vào người hắn, dưới chân, Lý Mộc Dương mới nhận ra vùng đất hắn đặt chân tới chính là một mảnh đất hoang.
Hắn giơ ngọn đèn tiếp tục đi về phía trước, mơ hổ cảm thầy dường như có rất nhiều cặp mắt đang nhìn hẳn trong bóng tổi xung quanh. Rõ ràng hắn đang cầm đèn dầu đi trong vùng hoang vu văng vẻ, trong tầm mắt không nhìn thầy bất kỳ thứ gì, nhưng không hiểu vì sao, Lý Mộc Dương luôn cảm giác bồn phương tám hướng đều có những bóng ma khổng lổ đang ngổi xổm.
Dường như trong bóng tối, nơi mà ngọn đèn dầu không thể chiều sáng, có những Tà Thần đáng sợ đang lạnh lùng nhìn chăm chăm hắn.
*,..Tiếp tục đi, tiến về phía trước.”
Một giọng nói trầm thấp khàn khàn đột nhiên vang lên bên tai Lý Mộc Dương.
Cho dù nghe được cái gì, thấy cái gì, cũng không được ngừng lại, cũng đừng quay đấu."
Khi giọng nói trầm khàn này vang lên, Lý Mộc Dương lại cảm thầy thân thiết không thể giải thích được, giống như là người thân của thân thể này.
Nhưng giây tiếp theo, giọng nói trầm thầp kia biên mất.
Hắn theo bản năng làm theo sự chỉ dân của giọng nói và tiếp tục bước về phía trước.
Nhưng ở vùng hoang dã phía trước lại đột nhiên xuất hiện đẩy bụi gai, vách đá vực thăm sâu không đáy và hổ nham thạch nóng bỏng lăn tăn...
Từng cảnh tượng nguy hiểm khó lường xuât hiện phía trước, nhưng Lý Mộc Dương vần luôn vững vàng bước tiếp.
Thế là từng màn ảo cảnh bị hắn giẫm ở dưới chân, những ảo cảnh nguy hiểm đáng sợ này đều không thể ảnh hưởng đến hẳn.
Cuối cùng, ảo cảnh biến mất. Thay vào đó là tiếng gọi từ phía sau Lý Mộc Dương.
"... Đại ca cal Mau quay lại!"
Giọng nói của Tiểu Dã Thảo vang lên từ phía sau, vừa sốt ruột vừa lo lăng: “Cốc bà bà nói huynh đi sai đường, kêu huynh nhanh chóng quay lại. Hướng huynh đi là đến khu vực có những Tà Thần đó!"
"Đại ca cal Càng đi về phía trước, ngươi sẽ chêt!"
Âm thanh vội vàng của Tiểu Dã Thảo vang lên, thân thể Lý Mộc Dương không tự chủ mà xoay người.
Một giây sau...
[Ngươi đã tử vong, trò chơi thất bại]
Lời nhắc thất bại hiện lên trong tầm mắt khiển Lý Mộc Dương có chút cạn lời. Cơ thể này còn có thể bị khống chế?"
Lý Mộc Dương quyết định không làm theo lẽ thường, mở trò chơi ra mở file lưu trữ rối vào lại.
Vẫn là thế giới hắc ám với ảo cảnh không ngừng biền đổi, Lý Mộc Dương cầm ngọn đèn dầu đi về phía trước.
Nhưng vào lúc này, phía sau vang lên giọng nói của Tiểu Dã Thảo.
"Đại ca cal Mau trở về!"
Tuy nhiên, trong nháy mắt âm thanh này vừa vang lên, Lý Mộc Dương trực tiếp giơ ngọn đèn dấu trong tay lên ném về phương hướng phát ra âm thanh sau lưng mà không quay đấu lại.
Ngọn đèn dầu cháy lên ngọn lửa xanh lục xuyên qua bóng đêm, lập tức đánh trúng vào thứ gì đó, bùng phát ra ngọn lửa màu xanh rực rỡ.
Âm thanh của Tiểu Dã Thảo đột nhiên im bặt.
Vài giây sau, ngọn đèn dầu Lý Mộc Dương ném trở lại trong tay hắn.
Lúc này hắn mới thở dài một hơi, giơ ngọn đèn tiêp tục bước về phía trước. Nhưng vừa đi không bao lâu, ở phía trước lại xuất hiện một ảo cảnh khác. Trong thôn Hắc Vân sương đen mù
mịt, Cốc bà bà đứng trước cửa tổ miểu, vẻ mặt âm trầm nói với Lý Mộc Dương.
"Giang Tiểu Ngư! Ngươi tới đây làm gì? Mau biển trở về! Trở về phương hướng ngươi nên đi!"
Trong giọng nói của Cốc bà bà mang theo mệnh lệnh không thể nghi ngờ, khiên người ta muốn tuân theo. Thậm chí chân phải của Lý Mộc _ Dương đã không tự chủ được muốn quay lại.
Để khống chế lại phương hướng của chân mình, Lý Mộc Dương đột nhiên giơ đèn dấu trong tay lên, hung hăng đâm vào chân phải mất khổng chế của mình.
Trong bóng tối máu tươi lập tức phun ra, Lý Mộc Dương đâm cán đèn dấu sắc bén vào đùi hắn.
Một quỷ ảnh trắng bệch đột nhiên chui ra từ đùi Lý Mộc Dương.
Nó cười the thé duỗi ra móng vuốt dài mảnh, đâm vào ngực Lý Mộc Dương một cách hung ác.
Tầm mắt Lý Mộc Dương lập tức tối sâm, trời đât quay cuồng...
[Ngươi đã tử vong, trò chơi thất bại] _ ¬— Sẽ "¬ `
Bạn cần đăng nhập để bình luận