Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 642: Nghiệt duyên qua vạn năm

Chương 642: Nghiệt duyên qua vạn nămChương 642: Nghiệt duyên qua vạn năm
Xét về thần thông tu vi, vị Ngọc tiên tử này chắc chăn là người đứng đầu trong số những vị Chân Tiên thượng cổ.
Chiến công và sự nghiệp to lớn của nàng khiển người ta rung động.
Hơn nữa, Kinh Hổng Tiên Kiếm mà nàng để lại đời sau, dưới cơ duyên trùng hợp bị Lý Mộc Dương kể thừa, mạnh mẽ dùng sức mạnh của hệ thông để thuần phục nó.
Hiện tại nhìn Kinh Hồng Tiên Kiếm trên lưng Ngọc tiên tử, Lý Mộc Dương không dám lộn xộn.
Mặc dù tài khoản của nhân vật này là Giang Tiểu Ngư, nhưng người không chế cơ thể Giang Tiểu Ngư lại là linh hổn Lý Mộc Dương.
Mà chuyện Tiên Kiếm nhận chủ, cực kỳ duy tâm...
Quả nhiên, dường như Ngọc tiên tử nhận ra điều gì, đích thân đi tới trước mặt Lý Mộc Dương hỏi.
Nhưng may mà Kinh Hồng Tiên Kiểm không có phản ứng gì. Tuy vẻ mặt Ngọc tiên tử nghi hoặc, nhưng sau khi Lý Mộc Dương thành thật đáp lại mấy câu, nàng đành phải tạm thời bỏ đi nghỉ hoặc quay người vào trong.
Nhưng Ngọc tiên tử vừa đi, Lý Mộc Dương còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Đám mây màu đỏ theo sau Ngọc tiên tử đột nhiên rơi xuống Trân Lung Đài.
Một bóng người màu đỏ chói mắt xuất hiện trước mặt mọi người.
Hai tay nàng trống trơn, chắp ở sau lưng, mặc một bộ váy đỏ tươi, cũng là một vị Chân Tiên.
Nhưng điều khiến người tangạc _ nhiên nhât là ngoại hình của nàng ây rất giống Ngọc tiên tử! Lý Mộc Dương nhìn thấy người này, lại lần nữa chân kinh.
Chết tiệt! Mặc tiên tử!
Mặc tiên tử xuất hiện trong trò chơi "Truyền Thuyết Tiên Kiểm”, lúc này lại xuất hiện ở trước mặt Lý Mộc Dương.
Mà nàng vừa xuất hiện đã trực tiếp đi thăng tới trước người Lý Mộc Dương, năm lầy cổ áo Lý Mộc Dương.
"Này tiểu tử..."
Mặc tiên tử có khuôn mặt giống Ngọc tiên tử nhưng vẻ mặt lại khoa trương ác liệt, không hể có sự dịu dàng và nhân hậu của Ngọc tiên tử mà trông giông một vị ác thần hơn.
Nàng túm lấy cổ áo Lý Mộc Dương, trực tiếp kéo Lý Mộc Dương đến trước mặt, cần thận quan sát. "Tiểu tử này, ngươi từ đâu đến đây? Vì sao ta lại thây được quan hệ nhân quả như có như không trên người ngươi? Tiểu tử ngươi đã làm gì?"
Mặc tiên tử trừng mắt nhìn chằm chăm Lý Mộc Dương: "Nếu không thành thật nói cho ta biết, bổn tiên tử sẽ sưu hổn ngươi! Khiển ngươi biển thành kẻ ngốc!"
Sưu hồn là một mánh khóe của ma đạo, có thể dê dàng biển mục tiêu thành một kẻ ngu ngốc.
Tuy nhiên, ngay khi Mặc tiên tử vừa nói những lời này, một luồng ánh sáng lạnh chợt xuất hiện ở Trân Lung Đài.
Kinh Hổng Tiên Kiếm biến thành một luồng ánh sáng bạc rực rỡ trực tiếp chém thắng vào khoảng không.
Trong nháy mắt Mặc tiên tử lập tức lùi ra xa, tránh đi uy lực của một kiếm này.
Nàng nhíu mày trừng mắt nhìn Ngọc tiên tử đi mà quay lại, nói: "Ngươi che chở hắn làm gì? Tiểu tử đến từ Tà Mạch nhất tộc này là tình nhân cũ mà ngươi đã bí mật đi tìm sao? Vì sao trên người hắn lại có đường nhân quả chỉ hướng ngươi và ta?"
"Kỳ quái nhất chính là, tuyến nhân quả này khi có khi không, tựa như tồn tại, lại như không tổn tại... Quỷ dị!"
"Sẽ không phải tiểu tử này chung một bọn với hung đổ tàn sát Long Quân ở Bắc Hải kia chứ? Ta chưa bao giờ thấy người quỷ dị như vậy!"
Giọng điệu của Mặc tiên tử rất gay gắt. Đối mặt với Ngọc tiên tử giống như đang đối mặt với kẻ thù, ước gì có thể lập tức lao lên đánh một trận.
Nhưng nàng lại kiêng ky nhìn Kinh Hồng Tiên Kiếm, không dám tùy tiện tới gần.
Ngọc tiên tử đi rổi mà quay lại thở dài, nói với Mặc tiên tử: “Sư muội, sao phải khó xử một vị người qua đường?”
"Ngươi đơn giản là thua ta, không cam lòng, cho nên mới ra tay với vị tiên sinh này."
"Nếu như ngươi không phục, chúng ta có thể lại lên núi đánh một hổi phân cao thấp. "
Ngọc tiên tử thu kiếm mà đứng, giơ tay chỉ phương hướng bên ngoài núi.
Mặc tiên tử áo đỏ lại trừng mắt nhìn nàng chăm chằm, măng: "Ngươi cho răng ta bụng dạ hẹp hòi như vậy, bởi vì thua mà trút giận lên một người phàm... Ta là thật sự cảm thầy tên gia hỏa này quỷ dị!"
Trừng mắt nhìn Lý Mộc Dương cách đó không xa một cái, Mặc tiên tử hừ lạnh nói: "Tiểu tử, lát nữa bổn tiên tử lại nói chuyện với ngươi. "
Nói xong, Mặc tiên tử thở phì phò bước vào Trân Lung Đài, bỏ mặc Ngọc tiên tử phía sau.
Ngọc tiên tử áy náy nhìn Lý Mộc Dương một cái, sau đó cũng quay người đi vào Trân Lung Đài.
Nhìn hai vị tiên tử rời đi, Lý Mộc Dương cảm khái trong lòng.
Đáng tiếc là trò chơi “Truyền Thuyết Tiên Kiểm” đã hoàn thành trước giai đoạn năm của trò chơi “Cỏ Dại Chết Chóc”.
Mặc dù sau khi hoàn thành "Truyền Thuyết Tiên Kiểm” đã tạo thành ảnh hưởng đổi với lịch sử, nhưng vẫn không làm thay đổi dòng thời gian trước khi thành lập thành Nam Giang.
Trong dòng thời gian bây giờ, hai vị tiên tử đều không biết Giang Tiểu Ngư.
Nếu như hắn thông qua "Cỏ Dại Chết Chóc" trước, sau đó mới chơi "Truyền Thuyết Tiên Kiếm", hắn đã là người quen của hai vị tiên tử, có lẽ sẽ dê dàng thông qua trò chơi hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận