Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 654: Sức mạnh Tà Mạch

Chương 654: Sức mạnh Tà MạchChương 654: Sức mạnh Tà Mạch
Trước đây khi tiến vào mấy lần, trong tầm mắt cũng chỉ là một vùng tối đen, không nhìn thấy bất cứ sự vật gì, chỉ có thể cảm nhận được khí tức đáng sợ lúc ẩn lúc hiện.
Tuy nhiên, lần này khi đi vào Tổ Miếu theo Cốc bà bà, bóng tối trong tầm mắt đã tan đi.
Không biết Cốc bà bà dùng phương pháp gì để xua tan sương mù đen lan tràn trên vùng đất, mang theo Lý Mộc Dương bay thật nhanh trên trời.
Vùng đất trống trải hiện ra trong tầm mắt, giữa núi rừng cỏ cây tươi tốt, núi non chập trùng.
Trong rừng cây, dã thú chạy nhảy khắp nơi, côn trùng kêu vang, chim hót ríu rít tạo nên một khung cảnh sức sống dổi dào.
Nếu không phải từng tên Tà Thần kinh khủng đang lang thang trong bóng tối, thể hiện sự khủng bố của nơi này, Lý Mộc Dương thậm chí sẽ cho rắng mình vân còn ở nhân gian.
Nhận thấy ánh mắt của Lý Mộc Dương đang dán chặt vào đám Tà Thần lang thang đó, Cốc bà bà lạnh giọng cảnh cáo.
"Đừng nhìn bọn họ, cẩn thận bị bọn họ để mắt tới."
Cốc bà bà bước lên khoảng không, nghênh ngang dân theo Lý Mộc - Dương tiền về phía trước trong Giêng Cổ Oán, nơi các Tà Thần có mặt ở kháp nơi.
Nhưng tất cả Tà Thần gặp được trên đường đều nhằm mắt làm ngơ, dường như không nhìn thầy lão yêu bà vênh váo này.
Chỉ khi Lý Mộc Dương nhìn chăm chú vào Tà Thần, những bóng dáng kinh khủng lang thang đó mới tựa như có cảm giác, liếc nhìn về hướng này. Nghe được Cốc bà bà dặn dò, trong lòng Lý Mộc Dương run lên, lập tức thu hổi ánh mắt, không dám nhìn lung tung những Tà Thần lang thang trên mặt đất này.
Không trung thổi tới gió lạnh, Cốc bà bà lạnh lùng nói: "Nơi này tên là Giếng Cổ Oán, vốn là một bí cảnh tị nạn do tổ tiên ở thời viễn cổ tạo ra trong lúc loạn thế. "
"Trong thời kỳ hắc ám viễn cổ, khi Tà Linh có mặt ở khắp nơi, thế giới nhỏ này đã bảo vệ tổ tiên của chúng ta."
"Sau đó, các tà linh trong thiên địa đều bị giết hầu như không còn, chỉ còn lại những Tà Thần phiền toái khó mà tiêu diệt đó. "
"Các vị tổ tiên phong ấn Tà Thần ở nơi này, xây dựng tổ miếu bên ngoài giếng Cổ Oán, sử dụng sức mạnh của tổ tiên Tà Mạch nhất tộc để trấn áp bọn chúng, ngăn cản Tà Thần phá vỡ phong ân."
"Mặc dù bây giờ Tà Mạch nhất tộc đã suy tàn, nhưng tổ miều vẫn như cũ trần áp Tà Thần."
“Các tổ tiên ngủ say trong tổ miếu cũng đang phù hộ chúng ta."
Cuối cùng Cốc bà bà cũng nói cho Lý Mộc Dương bí mật của Tà Mạch nhất tộc.
Có lẽ là bởi vì thấy Lý Mộc Dương không còn sống lâu nữa, cũng có lẽ là thưởng cho sự hào phóng quyết tâm liều chết của Lý Mộc Dương.
Tóm lại, đối với Lý Mộc Dương, một tên hậu bồi sắp chết đi, lão bà kỳ quái này vần thể hiện ra chút quan tâm của trưởng bổi.
Bà dẫn theo Lý Mộc Dương bước vào hư không, nghênh ngang đi xuyên qua Giểng Cổ Oán. Ven đường Lý Mộc Dương nhìn thấy rầt nhiều Tà Thần thượng cổ, nhưng bọn chúng khác với hậu thể của một vạn năm sau.
Bây giờ trong Giếng Cổ Oán, ngoại trừ các Tà Thần, không có bât kỳ người nào.
Mặc dù có động vật hoang dã trên núi và cá bơi trong nước, nhưng không có thành trần hay nhà ở của con người trong không gian này.
Toàn bộ Giếng Cổ Oán hoàn toàn là một thể giới động vật không có con người.
Những Tà Thần đó không có hứng thú với các động vật hoang dã này.
Lý Mộc Dương và Cốc bà bà bước vào hư không, nhanh chóng bay qua vùng đất giềng Cổ Oán, cuồi cùng đi đến vùng thảo nguyên cỏ cây tươi tốt kia. Trên thảo nguyên nở đầy hoa tươi, những dòng sông nhỏ uổn khúc như vành đai ngọc.
Cốc bà bà dẫn Lý Mộc Dương đi vào trong biển hoa, đi đến một gò đất cao ba thước.
Hai người bước lên đài cao, nhưng trong tầm mắt lại trồng rông, không có linh hổn tổ tiên nào xuât hiện.
Lý Mộc Dương nhìn quanh, vẫn đang tò mò Cổc bà bà sẽ dùng phương pháp gì để giúp hắn tăng thêm sức mạnh.
Mà Cốc bà bà vừa bước lên đài cao, đã trực tiếp bắt đầu nghi thức.
Trong miệng bà phát ra tiếng gào thét âm trầm cổ quái, âm thanh sắc bén như cú đêm đó khiền Lý Mộc Dương dựng tóc gáy. Mà kèm theo tiếng kêu bén nhọn xuyên thầu của Côc bà bà, một cơn gió lạnh nào đó thổi qua biển hoa thảo nguyên.
Ngay sau đó, từng bóng dáng Tà Thần xuât hiện trong biển hoa.
Bọn hắn thờ ơ đi lại xung quanh, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chấm hai người trên đài cao.
Trong tầm mắt của Lý Mộc Dương, từng thanh máu biển thành màu đen xuât hiện rậm rạp chăng chịt.
Những bóng dáng Tà Thần kinh khủng che khuất bầu trời mà đến, môi một vị đều khiẩn hắn kinh hãi.
Cốc bà bà đang làm gì vậy!
Tại sao lại triệu tập tất cả các Tà Thần?
Các Tà Thần lang thang trong giếng Cổ Oán này đều chính là bản thể!
Nhưng giây tiếp theo, khi có càng ngày càng nhiều Tà Thần lang thang trong biển hoa thảo nguyên, những đốm sáng vàng dần dần nổi lên giữa những bông hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận