Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 766: Ngươi không mở mắt, ta sẽ h...

Chương 766: Ngươi không mở mắt, ta sẽ h...Chương 766: Ngươi không mở mắt, ta sẽ h...
[Nhiếp Ngữ Băng đã tử vong, trò chơi thất bại]
Mười phút sau, nhìn dòng chữ thất bại hiện lên trong tâm mắt, Lý Mộc Dương đau đầu xoa xoa giữa mày. "Độ khó cao thì thôi đi, mỗi lần trùm xuất hiện còn không giống nhau?" Điều này khiến độ khó thông qua cửa ải càng khó hơn!
Hắn mở phần lưu trữ lần nữa, vẫn là cốt truyện như cũ, mọi người cầm huyết phù độn địa chạy ra khỏi kinh thành.
Sau đó yêu khí xuyên qua bầu trời đêm đáp xuống trước mặt mọi người. Lần này có hai con yêu quái xuất hiện, nhưng vần khác với những con quái vật trước.
Tuy nhiên, sức mạnh của bọn chúng có vẻ yếu hơn một chút so với ba con quái vật trong phần lưu trữ trước đó. Lần này Lý Mộc Dương kiên trì được mười lăm phút.
[Nhiếp Ngữ Băng đã tử vong, trò chơi thất bại]
",.. Khá lắm. Đúng là trò chơi không cần tồn tâm tư thiết kê trùm mà trực tiếp lây tài liệu từ thực tế có khác. " Trong các trò chơi trước, làm sao có thể nhét nhiều con trùm với phong cách và ngoại hình độc đáo khác nhau như vậy vào cùng một cửa ải.
Nhưng trò chơi này lấy tài liệu từ thực tể, trùm được làm mới ngầu nhiên, căn bản không cần nhà thiết kể trò chơi lăng phí tê bào não.
Mỗi khi chơi lại đều xuất hiện trùm được làm mới ngâu nhiên.
Lý Mộc Dương có loại trực giác, lần này hắn sẽ bị kẹt ở chỗ này một đoạn thời gian.
Dù sao số lượng quái vật trong hoàng cung rât nhiều, mỗi lần cử hai ba con đi ra, sắp xếp tổ hợp cũng có thể tạo ra rầt nhiều loại tổ hợp.
Sau khi mở mắt đi vòng quanh trong phòng một lúc, hít thở không khí trong lành, Lý Mộc Dương lại ngổi xuống giường tiếp tục chơi trò chơi. "Tốn thời gian đúng không? Không có việc gì, điều ta không sợ nhât chính là tổn thời gian!"
Dù sao thì hắn cũng không có nhiều việc phải làm, môi ngày chỉ cần giả vờ tu luyện và ngổi trong phòng chơi trò chơi là được.
Có nhiều thời gian để tốn!
Bây giờ tu vi đã đạt tới Thần Du Cảnh, thậm chí không cần ngủ nghỉ mà có thể duy trì trạng thái và tỉnh lực tập trung cao độ trong thời gian dài. Đã như vậy, vậy thì chơi suốt đêm, chơi cho đã.
Lý Mộc Dương không tin quái vật từ trong cung đi ra thực sự là vô tận, chỉ cần hắn chơi lại đủ nhiều, sớm muộn gì cũng có thể nhận ra hết tất cả quái vật đi ra từ trong hoàng cung.
Đến lúc đó viết thêm một cuốn "Công Lược Yêu Quái Hoàng Cung”, viết ra các đặc điểm, điểm yếu, phương thức tần công và biện pháp phá giải của các quái vật, viết hết lên sách và truyền bá ra khắp nơi.
Để cho thiên hạ đều biết điểm yếu của đám yêu quái này.
Nhân số của các ngươi rất nhiều phải không? Lão tử có thần công chơi lại! Chờ ta vượt qua cửa ải này, đám quái vật các ngươi lột sạch quấn lót cho tal Lý Mộc Dương cũng trở nên hung ác, sự ngoan cổ trong xương cốt trôi dậy, quyết chống lại đám yêu quái này đền cùng.
Hắn mở phần lưu trữ lần nữa, tiến vào trò chơi và bắt đầu khiêu chiên.
"Ca cal Ngươi có đó không? Ta vào nha."
Giọng nói của muội muội Lý Nguyệt Thiển vang lên bên ngoài phòng, sau đó không đợi Lý Mộc Dương phản ứng, thiểu nữ đã trực tiếp mở cửa chạy vào.
Nàng trừng lớn hai mắt, lập tức nhìn về phía nam tử trên giường.
Nhìn thấy dáng vẻ Lý Mộc Dương. khoanh chân nhăm mắt, lặng lẽ ngồi trên giường “tu luyện”, thiêu nữ lập tức thât vọng. "A? Thực sự đang tu luyện... "
'Ca ca, làm thế nào ngươi lại biến thành tu luyện cuổng ma?"
“Đã ở trong phòng ba ngày không ra ngoài, còn tưởng rằng ngươi trồn - trong phòng lén lút làm chuyện xâu không người nhận ra."
Thiếu nữ thất vọng nhếch môi, tiến đền bên cạnh giường, nhìn huynh trưởng đang nhắm mắt trước mặt mình, nói: "Ca ca, ta đang nói chuyện với ngươi đó, ngươi có nghe không?" "Hôm nay là đại hội luận đạo, Yến trưởng lão nói ngươi không thể trồn trong phòng được, phải đi ra ngoài lộ mặt, bảo ta đến gọi ngươi. "
"Hừ... Tu luyện thật sự có hấp dẫn như vậy sao? Người ta đã nói với. ngươi nhiều lời như vậy, ngươi vân không phản ứng." "Sẽ không phải là ngủ thiếp đi chứ? Không có ý thức?"
Thiếu nữ đến gần Lý Mộc Dương, nhìn khuôn mặt tuần tú của huynh trưởng, đột nhiên con ngươi đảo một vòng, cười hì hì nói.
“Ca, nếu ngươi ngủ thiếp đi, không nghe thây gì, vậy ta hôn ngươi nha." Thiếu nữ giở trò đùa dai tiến đến trước người Lý Mộc Dương, ở khoảng cách thật gần, nhẹ nhàng thở ra hơi thở ẩm áp, phả vào mặt Lý Mộc Dương.
Giọng nói của thiếu nữ cũng trở nên quyền rũ hơn nhiều.
"Thật đó~ Nếu ngươi còn không mở mắt ra, người ta sẽ hôn ngươi. " Thiếu nữ tiến lên, cười hì hì nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của huynh trưởng.
Khoảng cách của hai bên gần đến. mức có thể nghe thây tiêng hô hấp của nhau.
Tuy nhiên, nam tử nhắm hai mắt lại chỉ cau mày, cũng không hề có động tác dừng việc tu luyện.
Thiếu nữ lập tức trừng to mắt: "Oal Ca ca, ngươi thật sự muôn ta hôn ngươi. "
"Rõ ràng nghe được còn giả vờ như không nghe thây... Hừ... Đầu óc hư hỏng như vậy, người ta đùa ngươi, sẽ không hôn ngươi đầu. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận