Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 795: Ác hổ hình người

Chương 795: Ác hổ hình ngườiChương 795: Ác hổ hình người
Hai vị công tử Nhiếp gia vừa bước vào doanh trại, bên trong đã vang lên tiếng cười sảng khoái. "Ha ha ha ha... Sáng nay hỉ thước dừng lại trước cổng trại líu lo không . ngừng, bản toạ còn đang suy nghĩ rốt cuộc là chuyện vui gì, thì ra công tử tiểu thư nhà Nhiếp đại nhân đã đền. " Sau đó tiếng bước chân vang lên, một thân ảnh to lớn thô kệch xuất hiện trong tầm mặt Lý Mộc Dương. Người này cường tráng như một ngọn núi nhỏ. Thân là nhân loại, lại có chiều cao hơn hai mét. Toàn thân trên dưới cơ bắp cuồn cuộn và bộ râu dựng đứng tràn đây khí phách có một không hai. Đôi mắt hung dữ và sắc bén như hổ báo đã càng khiên cho một tu sĩ Thần ? 2 ? ^ Lẻ ^ Du cảnh như hán cảm thầy áp lực thật lớn. Mặc dù người này không thể nhìn thầy trạng thái linh hổn của hắn.
Lại thêm bộ giáp lóe sáng trên người, cái tên này đâu phải là người, rõ ràng là một hung thú thượng cổ sống _ chìnhình trong thời hiện đại, ác hổ hình người!
Trùng Thiên tướng quân Vương Sào thật độc ác và bạo ngược.
Lý Mộc Dương kinh ngạc trong lòng, đây đúng là người có danh tiêng trong thiên hạ.
Người này có thể tạo ra Trùng Thiên Quân từ hai bàn tay trăng, lật tung nửa giang sơn Lục thị hoàng triều, thực sự không phải là một võ giả bình thường.
Dù là tu sĩ võ đạo nhưng nếu đặt Trùng Thiên tướng quân Vương Sào vào lục địa của hắn, Vương Sào hoàn toàn có thể chĩa ngón giữa vào mặt mọi người.
Sau khi Vương Sào xuất hiện, ông nở nụ cười rạng rỡ, nói giọng thân thiện, gọi mọi người vào chô.
Ông ta cực kỳ thân thiết với ba huynh muội Nhiếp gia, giống như một vị trưởng bối ôn hoà mà không phải thủ lĩnh nghĩa quân giết người như nghoé.
"Nhiếp đại nhân nắm giữ quyền lực ở Hà Gian, có danh tiếng hiển hoà, bản toạ kính ngưỡng đã lâu, lại không ngờ hôm nay bị bạo quân làm hại, quả thật là trời đất khó tha."
Vương Sào cười nói mấy câu làm quen, cuối cùng nói ra kế hoạch, đưa ra lời mời tới hai vị công tử Nhiếp phủ.
"Chi bằng hai vị thế chất gia nhập vào Trùng Thiên Quân của ta? Hiện giờ đại quân của ta đang tiến đến thành trì. Chắng bao lâu nữa chúng ta sẽ đánh vào Hắc Uyên Quan, xông vào kinh thành và chém đầu hoàng đề tàn nhân và hung bạo trước mặt dân chúng."
"Nếu hai vị thế chất giúp ta một chút sức lực, cũng có thể báo thù cho phụ thân và bình định lập lại trật tự. Chắng phải rất tốt sao?"
Vương Sào mỉm cười mời chào.
Hai vị công tử Nhiếp phủ nhìn nhau, đồng thời đứng lên hành lê.
Trước lời mời chào của Vương Sào, bọn họ nói chuyện với giọng điệu cung kính và ánh mắt chân thành. Thẳng thừng từ chối.
*,.. Đa tạ ý tốt của tướng quân, nhưng ba huynh muội chúng ta muôn xuôi nam để gia nhập Thường Thăng Quân."
"Nghe nói phương nam tà ma loạn thế, tất cả thuật sĩ trấn ma Khâm Thiên Giám đều dốc hết toàn lực cũng khổ không thể tả. Ba huynh muội - chúng ta muôn đi về phương nam đề đổi mặt với tà ma. "
Công tử Nhiếp gia từ chối lời mời. Vương Sào mỉm cười, nhưng cũng không tức giận.
Ông vỗ tay cười nói: “Bản toạ cũng có nghe nói tà ma tai hoạ phương nam, cũng muôn đi giúp đỡ."
"Chỉ là tình hình quân sự rất nguy cấp, hiện tại đang ở thời điểm mẫu chồt, không thể phân ra nhân lực. " "Hai vị công tử lòng mang thiên hạ thương sinh, không sợ nguy hiểm, - nguyện tiền về phía nam, không hố là thể hệ trung lương... Bản tướng quân kính hai vị một ly!"
Vị tướng quân hung ác và tàn bạo này không hề tức giận khi lời chiêu mộ của mình bị từ chối.
Ngược lại còn cởi mở cười lớn và nâng cốc mời rượu ba huynh muội.
Sau đó gọi thuộc hạ đi vào, ra lệnh cho thuộc hạ hộ tống huynh muội Nhiếp gia về phía nam và đảm bảo đưa họ đến khu vực của Thường Thằng Quân một cách an toàn.
Hiện nay, Trùng Thiên tướng quân đã khống chế một nửa vương triều Thiên Nguyên. Lãnh thổ của hoàng triểu Lục thị chỉ còn phía nam nơi tà ma hoành hành, một số châu quận Thường Thắng Quân đóng giữ, cùng với lãnh thổ phía bắc rộng lớn sau Hắc Uyên Quan.
Vương Sào chẳng những mở hộ cánh cửa cho huynh muội Nhiếp gia mà còn phái người hộ tống bọn họ... Hành vi tốt bụng như vậy khiển các tướng lĩnh nghĩa quân khác trong doanh trại đều lộ ra vẻ mặt kỳ quái. Ngay cả hai vị công tử Nhiếp phủ cũng có chút kinh ngạc và khó hiểu. Nhưng cuối cùng, bọn họ vẫn chấp nhận lòng tốt của Vương Sào và dân theo muội muội lui xuồng.
Trong doanh trại chỉ còn lại nguyên thần của Lý Mộc Dương.
Hắn nghe được vài vị tướng lĩnh thắc mắc.
"... Đại tướng quân, hai tiểu tử Nhiếp gia này không biết tốt xẫu, vì sao chúng ta còn phải lãng phí nhân lực tiên bọn hẳn xuất ngoại?"
"Đúng vậy lão đại, nếu như đám cẩu quan trong triểu đình biết chúng ta đưa đám oät con Nhiếp gia này xuât ngoại... Chẳng phải bọn chúng sẽ chê cười chúng ta sao?"
Sắc mặt của mấy vị tướng lĩnh hiện lên vẻ hoang mang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận