Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 801: Thì ra ta thực sự có một tỷ m...

Chương 801: Thì ra ta thực sự có một tỷ m...Chương 801: Thì ra ta thực sự có một tỷ m...
Phía sau náo loạn hổi lâu, cuối cùng cũng dân dân lãng xuồng.
Sau đó, tiếng bước chân lần lượt đến gần, giọng nói của Độc Cô Nhất Phương vang lên sau lưng Thâm Nghiên.
"..,Đã bắt được. Kẻ này nằm bên ngoài khoang thuyển lén lút đi theo chúng ta ba ngày, nhưng... "
Giọng điệu của Độc Cô Nhất Phương có chút kỳ quái: “Tiểu thư, chính ngài xem đi."
"Kẻ này hơi khác so với dự đoán." Giọng nói của Độc Cô Nhất Phương vang lên, cuồi cùng Thẩm Nghiên cũng mở mắt ra: "Có gì khác? Không phải chỉ là một u hổn ẩn nấp trên khoang thuyền theo dõi chúng ta thôi sao... "
Thẩm Nghiên bình tĩnh nói: “Trực tiếp giết là được, đại khái là thủ đoạn của ma đạo, có thể là Lý Mộc Dương hoặc Yến Tiểu Như phái tới."
“Luyện Ma Tông am hiểu nhất việc luyện chế khôi lôi và thủ đoạn không chê u hổn."”
Nàng đã nhận ra sự tổn tại của u hổn này từ rât lâu.
Sau khi đi vào Biển Sương Mù, hư ảnh của Cát Tường Thiên Quân bao trùm toàn bộ con thuyền, nàng cũng phát hiện ra một chút bất thường ở ngoài rìa con thuyền.
Nhưng vì không muốn đánh cỏ động rán, sợ đổi phương chạy mật, đồng thời cũng lo lắng sẽ có những kẻ theo dõi khác.
Vì vậy, Thẩm Nghiên giữ im lặng và. tiếp tục bí mật quan sát, mãi cho đền khi xác nhận được chỉ có một u hổn đang theo dõi, nàng mới để Độc Cô Nhât Phương và dì Mai ra tay bắt giữ. Nhưng bây giờ sau khi bắt được u hồn, phản ứng của Độc Cô Nhất Phương lại có chút kỳ lạ.
Thẩm Nghiên hơi khó hiểu xoay người lại, nhìn u hổn thiểu nữ bị trói bằng sợi dây thừng đặc chề màu đen đang năm dưới chân mình, nói: “Nó có vấn để gì?"
Độc Cô Nhất Phương và dì Mai một trái một phải đứng bên cạnh u hồn thiểu nữ, vẻ mặt hai người đều có chút kỳ lạ.
Thẩm Nghiên hơi kinh ngạc.
Mà lúc này, thiếu nữ mặc y phục trắng tỉnh cuôồi cùng cũng từ từ ngầng đấu lên.
Dưới làn sương mù mờ nhạt, u hổn thiểu nữ Thẩm Diệu có ngoại hình giồng hệt Thâm Nghiên nhưng thân thái hoạt bát vui vẻ hơn nhiều. Lúc này nàng lúng túng nhìn tỷ tỷ của mình, cười gượng và lắp bắp nói: "'Ừm... Tỷ, xin chào. Lần đầu gặp mặt, ờ....
“Ta tên là Thẩm Diệu, là muội muội cùng cha cùng mẹ của tỷ."
Trên thuyền chìm vào sự im lặng quỷ dị.
Độc Cô Nhất Phương và Nguyễn Mai đều há to miệng, kinh ngạc nhìn u hồn thiêu nữ bên chân.
Bọn họ đoán được u hổn này có điều gì đó bất thường, nhưng không ngờ... Với tư cách là người trong cuộc, đầu óc Thẩm Nghiên nhất thời cũng trồng rồng.
Nàng sửng sốt nhìn u hổn thiếu nữ trước mặt, nhìn khuôn mặt giống hệt chính mình, im lặng mãy giây.
Sau đó, Thẩm Nghiên trên thuyền thì thào nói nhỏ.
"...Thì ra ta thực sự có một tỷ muội. " Thẩm Nghiên nói xong, cúi đầu nhìn u hồn thiểu nữ, buổn bã nói: “Ngươi trổn ra từ Tứ Phương Đỉnh?”
Thẩm Nghiên nói với giọng điệu bình tĩnh, nhưng u hồn thiêu nữ lại sợ hãi. Thẩm Diệu lập tức nhảy dựng lên, trợn to hai mắt, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi: "A? Tỷ biết?"
Không đúng!
Thẩm Diệu vẫn luôn quan sát tỷ tỷ, sao lại không nhận ra khi nào tỷ tỷ biết tới sự tổn tại của mình?
Chuyện này hẳn là tuyệt đối bí mật mới đúng!
Thẩm Diệu trợn mắt sửng sốt.
Thẩm Nghiên lại nhìn muội muội đang kinh ngạc trước mặt, cay đắng thở dài, nói.
"Ta đã từng xem qua di vật phụ thân để lại. Mặc dù rất nhiều ghi chép đã bị tiêu hủy, nhưng dầu vết để lại trong đó mơ hổ chỉ ra một sự thật. "
"Phụ thân từng sử dụng một loại thuật huyết tế nào đó để thứctỉnh - sức mạnh của Tứ Phương Đỉnh, mà tế phẩm của loại thuật huyết tế đó, phải là một người có huyêt mạch cực kỳ đặc biệt."
"Huyết mạch của ta và mẫu thân _ chính là tế phẩm cực tốt. Nhưng mâu thân và ta đều không bị huyết tế nên ta đã từng suy đoán... "
Thẩm Nghiên nói xong, lắc đầu. Nàng không còn nói tiếp, mà là nhìn muội muội trước mặt, nói: "Ngươi trốn khỏi Tứ Phương Đỉnh khi nào? Vì sao bây giờ mới đến tìm ta?" Ánh mắt Thẩm Nghiên có chút nghỉ hoặc.
"Vì sao tìm thấy chúng ta cũng không xuât hiện, ngược lại lén lén lút li =
Điều này khiến Thẩm Nghiên không hiểu.
Đối mặt với sự chất vấn của tỷ tỷ, u hổn thiểu nữ ngượng ngùng cười. "Ừm... Thực ra muội đã đi ra từ sớm rồi."
U hổn thiếu nữ bắt đầu nói nhảm. Nhưng càng nói nàng càng cảm thấy chột dạ.
Bởi vì ánh mắt của Thẩm Nghiên trước mặt dần dần trở nên lạnh lùng, dường như nhận ra được sơ hở trong lời nói của nàng. Ánh mắt lạnh lùng của tỷ tỷ khiến trái tim u hổn thiêu nữ đập lỡ nhịp. Nàng hiểu rất rõ về tỷ tỷ mình.
Tỷ tỷ tuyệt đối không phải là mỹ nhân nũng nịu gì đó, có thể năm giữ quyển uy của Huyết Liên Giáo, tự nhiên có lòng dạ tàn nhân, sát phạt quyết đoán.
Xong, ta sẽ không bị làm thịt chứ... Mặc dù ta là muội muội máu mủ ruột thịt, nhưng không có chút tình cảm nào cải
Nếu nàng thực sự muốn giết ta, chắc chăn sẽ không mẩm lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận