Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 822: Còn tin xấu tổi tệ hơn

Chương 822: Còn tin xấu tổi tệ hơnChương 822: Còn tin xấu tổi tệ hơn
Chỉ có sư huynh Trình Phi Dương là dõi theo bóng dáng Lý Mộc Dương rời đi, ánh mắt lấp lánh, trên mặt hiện lên vẻ kính nể và ngưỡng mộ.
Dường như hắn ngưỡng mộ trình độ "tỏ vẻ ngầu lòi" của Lý Mộc Dương còn hơn cả mình.
Lúc này, phi thuyền Luyện Ma Tông đã bay qua vùng đất rộng lớn, sắp trở về lãnh thổ của Luyện Ma Tông.
Tin vui Tông chủ đột phá đã khiến đệ tử Luyện Ma Tông trên phi thuyền phấn khích và ăn mừng suốt một ngày một đêm.
Đến ngày thứ ba, khi phi thuyền trở về trong biên giới của Luyện Ma Tông và bắt đầu bay về hướng sơn môn, một tỉa sáng từ xa bay đến, nhanh chóng tiếp cận phi thuyền đang bay tốc độ cao này.
Cuối cùng, trong làn gió lạnh giá trên bầu trời xanh cao, tỉa sáng đó từ trên trời giáng xuống, đáp xuống boong tàu của phi thuyền.
Trưởng lão Luyện Ma Tông, Yến Tiểu Như trước đó đã rời đi trong bí mật, cuối cùng đã trở lại.
Trên boong phi thuyền, gió lạnh thổi mạnh.
Hàng chục đệ tử Luyện Ma Tông đang so tài pháp thuật, đầu kiếm trên boong thuyển, cười đùa thi triển phép thuật để tranh đoạt bình linh tửu mà Ninh Uyển Nhi mang ra làm phần thưởng.
Mỗi đệ tử chiến thắng trong tiếng hoan hô của mọi người đều có thể uống một chén linh tửu ngọt ngào đầy linh khí.
Trong bầu không khí náo nhiệt như vậy, Yến Tiểu Như từ trên trời giáng xuống, với vẻ mặt lạnh lùng xuât hiện trước mặt mọi người, làm không khí trên boong thuyền lập tức chững lại. Đám đệ tử vốn đang cười nói vui vẻ liền lập tức cúi đầu chào, đổng loạt hành lễ.
"Cung nghênh trưởng lão trở về!" "Cung nghênh sư tôn trở về!"
Trong tiếng hô kính cẩn và căng thăng của các đệ tử, Yến Tiểu Như với vẻ mặt lạnh lùng và ánh mắt u ám nhìn quanh boong thuyền, thầy đám người tụ tập uổng rượu và vui chơi, rồi lại liếc nhìn Tô Tổ cách mình không xa đang lặng lẽ quan sát mọi việc, rõ ràng tâm trạng của nàng rất tổi tệ.
Nhưng may mắn cho các đệ tử là Yến trưởng lão không quở trách việc tụ tập uổng rượu của họ.
Nàng chỉ lạnh lùng nhìn sang đệ tử thân truyển Ninh Uyển Nhi tiên lên cúi chào một cách kính cẩn, rổi lạnh nhạt mà hỏi:
"Lý Mộc Dương đâu? Hắn đã đi đâu?" Giọng điệu của Yến Tiểu Như rất khó chịu, khiển cho các đệ tử đều cảm thây rât căng thắng.
Phải chăng Yến trưởng lão định trút giận lên Lý sư huynh? Hay là Lý sư huynh đã làm điều gì khiến trưởng lão nổi giận?
Đám đệ tử Luyện Ma Tông trên boong thuyền đều cúi đầu nhìn xuồng đât, không dám có bất kỳ hành động dư thừa nào.
Đối mặt với câu hỏi lạnh lùng của sư tôn, Ninh Uyến Nhi cứng đờ, do dự một phút, rổi cần thận đáp:
"!...Bầm sư tôn, những ngày gần đây sư đệ Lý Mộc Dương không ngừng khổ luyện, luôn tự giam mình trong phòng để tu luyện nghiêm túc, không hề gây ra bãt kỳ sự cô nào, rât mực cần thận..."
Ninh Uyển Nhi còn muốn nói vài lời tốt đẹp cho Lý Mộc Dương.
Nhưng chưa kịp nói hết, một cơn gió lạnh đã lướt qua bên cạnh.
Yến Tiểu Như lập tức bỏ qua mọi _ người trên boong thuyển, trực tiếp đi vào bên trong phi thuyền.
Rõ ràng là nàng đi tìm Lý Mộc Dương đang đóng cửa khổ tu.
Khi Yến Tiểu Như rời đi, các đệ tử trên boong thuyền đều thở phào nhẹ nhõm, dường như khi nàng rời đi, không khí ở đây cũng trở nên thoải mái hơn nhiều.
Mọi người cẩn thận bàn luận, liệu Lý sư huynh có làm gì sai không.
Còn trong khoang thuyền yên tĩnh, Lý Mộc Dương đang cày trò chơi thì bông nhiên mở to mắt. Hắn ngước lên nhìn sang bên cạnh và thây Yến Tiểu Như không biêt đã đền từ lúc nào, đang ngổi lặng lẽ trên chiếc ghế gô đỏ cạnh cửa số.
Hai người chạm mắt nhau, Lý Mộc Dương có chút ngạc nhiên.
",..Ngươi trở về từ lúc nào vậy?" Trong mắt hắn, gương mặt của Yến Tiểu Như rât lạnh lùng, ánh mắt cũng u ám, toàn thân tỏa ra khí tức ma sát đáng sợ.
Dù rằng Yến Tiểu Như luôn mang vẻ lạnh lùng, nhưng trạng thái như hiện tại cũng cực kỳ hiểm thầy.
Có vẻ như tâm trạng của nàng đang rất tổi tệ, giống như một ngọn núi lửa sẵn sàng phun trào bất cứ lúc nào.
Lý Mộc Dương hỏi: "Ngươi đã nghe tin Tông chủ đột phá Thiên Hằng cảnh chưa?"
Có lẽ là do chuyện này nên tâm trạng của Yến Tiểu Như mới trở nên tổi tệ như vậy chăng?
Hoặc có thể... là do lời tiên tri mà nàng đã tra cứu?
Thấy Lý Mộc Dương hỏi, Yến Tiểu Như cũng không vòng vo.
Nàng nhìn hắn với ánh mắt lo lắng, hít một hơi sâu, cuối cùng gỡ bỏ vẻ mặt lạnh lùng u ám, để lộ sự mệt mỏi rõ rệt.
"...Ta biết rổi, nhưng việc Công Dương Hoãng đột phá Thiên Hãng cảnh, vào lúc này không còn là tin xâu tối tệ nhât nữa. "
Yến Tiểu Như giơ tay, ném ra vài lá cờ trận, lập tức dựng lên một trận pháp tạm thời, cách ly căn phòng này với thể giới bên ngoài để ngăn chặn việc nghe lén. Nàng nhìn Lý Mộc Dương trước mắt, nhớ lại tất cả những gì đã thấy trong chuyến trở về lần này, mệt mỏi và lo lăng, cùng với một chút sợ hãi lạnh
lẽo đang trào dâng trong lòng nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận