Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 886: Dưới cây bồ đề

Chương 886: Dưới cây bồ đềChương 886: Dưới cây bồ đề
Ngoài những hiệu ứng bất lợi do mấy loại Chú Sát Chi Thuật kia gây ra, lúc này còn có hai kỹ năng bị động do tự thân Lý Mộc Dương kích hoạt. [Người Nghịch Mệnh]
[Bôn Ba U Minh]
Hai kỹ năng bị động này lóe lên, đang ở trạng thái kích hoạt.
Nhìn thấy cảnh này, Lý Mộc Dương hơi kinh ngạc.
[Người Nghịch Mệnh] là kỹ năng - miền dịch với thuật bói toán, khiền bất kỳ ai cũng không thể tính toán được thông tin cụ thể của Lý Mộc Dương.
Giống như tạo ra một lớp sương mù xung quanh hăn.
Kỹ năng này được kích hoạt cũng không kỳ lạ. Có lẽ là khôi lỗi sư kia, ngoài việc thi triển chú thuật từ xa để giết Lý Mộc Dương, còn cổ găng dùng thuật bói toán để moi ra thông tin về hắn. Nhưng còn kỹ năng [Bôn Ba U Minh] này...
Lý Mộc Dương nhìn vào phần giải thích chỉ tiết của hiệu ứng này.
[Bôn Ba UMinh (Bị động): Kháng thương tổn từ các loại linh thể 20%, giảm 20% sát thương từ những thứ đã chêt]
Đây là kỹ năng đặc biệt để đối phó với người chết.
Lý Mộc Dương gần như chưa bao giờ kích hoạt kỹ năng bị động này. Nhưng bây giờ hắn bị khôi lỗi sư chú sát, thì kỹ năng này được kích hoạt. Cái kỹ năng này chỉ kích hoạt khi gặp người chết!
Lý Mộc Dương ngẩn ra, có chút kinh ngạc.
Khôi lỗi sư kia, lại là một người chết? Trong Phật Động Tự, trên hành lang được tô điểm màu sắc rực rỡ, những nữ nhân quyền rũ trong các bức tranh phát ra tiếng cười khúc khích.
Ba người Lý Mộc Dương dừng lại bên ngoài hành lang, nhìn chăm chú vào hành lang quái dị phía trước.
Yêu khí trong không khí ở đây vô cùng nổống đậm.
Lý Mộc Dương trực tiếp bước tới, một đạo kiềm khí sắc bén lạnh thâu xương chém thắng vào khoảng không bên phải.
Khi kiếm khí vừa bay ra, một cái chân dài trắng nõn của nữ nhân bất ngờ thò ra từ không khí.
Giống như cái chân trắng nõn đó tự đưa ra đề chịu chết, trong nháy mắt vừa thò ra, kiểm khí của Lý Mộc Dương đã chém trúng.
Trong lúc máu bắn tung tóe, không khí vang lên tiếng la hét thảm thiết của một nữ nhân.
*...Vô Danh đáng chết!”
Năng lực tránh né phản công khủng bổ tựa như biết trước tương lai của Lý Mộc Dương, lập tức để lộ thân phận của hắn.
Ở lục địa Thiên Nguyên, thân phận Vô Danh của hắn cũng khá nổi tiếng. Nhưng lúc này, Lý Mộc Dương lại cực kỳ bình tĩnh.
Thậm chí có thể nói, chưa bao giờ hắn bình tĩnh như thê. Đầu óc của hắn linh hoạt khôn lường, tư duy rõ ràng, không có chút tạp niệm nào, lực chú ý tập trung cao độ. Đối mặt với trùm cuối yêu quái của cửa ải thứ tư trong Phật Động Tự, đầu óc Lý Mộc Dương tỉnh táo, môi cú đòn đều dự đoán chính xác hành động của yêu quái.
Những yêu quái ẩn náu trong tranh, dường như là một đám, mà lại cũng như chỉ có một con.
Càng tiến sâu vào bên trong, những cảnh tượng quỷ dị gặp phải càng nhiều.
Ban đầu là những cánh tay trắng nõn của nữ nhân thò ra từ bức tường và không khí.
Tiếp đó, những bóng dáng nữ tử quyển rũ xuất hiện trong không khí. Các nàng nhảy múa uyển chuyển, mỉm cười duyên dáng nghênh đón ba người, nhưng đều bị kiểm khí chính xác của Lý Mộc Dương đánh tan.
Hắn đã thất bại rất nhiều lần ở cửa ải này, tích lũy nhiều kinh nghiệm. Bây giờ trong trạng thái đặc biệt khi đầu óc hoàn toàn bình tĩnh, Lý Mộc Dương phát huy ra sức chiên đầu càng thêm mạnh mẽ.
Lúc này hắn dường như biến thành một người máy lạnh lùng không máu không nước mắt, không có tư tưởng, tình cảm, thực hiện những chương trình lạnh lùng cứng nhắc nhất.
Đủ loại yêu thuật của đám yêu quái đó đều bị Lý Mộc Dương dê dàng hóa giải.
Chỉ trong một khắc ngắn ngủi, Lý Mộc Dương đã đi xuyên qua toàn bộ hành lang mà không hể bị thương chút nào.
Cửa ải đã khiến hắn bị mắc kẹt trong một thời gian dài, giờ đây lại bị vượt qua một cách nhẹ nhàng.
Lý Mộc Dương không dừng lại mà tiếp tục bước về phía trước.
Hắn đi qua hành lang u ám, vượt qua đại điện thờ Phật khổng lồ, đi đến một đài quan sát ở phía sau đại điện. Nơi này là một vách đá với tầm nhìn rộng mở, có thể nhìn bao quát cả Phật Động Tự và xa xa hướng về kinh thành.
Chỉ là lúc này bên ngoài Phật Động Tự toàn là sương mù yêu quái, nhìn ra xa chỉ thây một màn trắng xóa.
Mà bên cạnh vách đá, có một cây bổ để.
Dưới gốc cây bổ đề, một tăng nhân trẻ tuổi với dung mạo tuần tú, khoác tăng bào màu trắng chắp tay trước ngực.
Nhìn thấy ba người đến, trên gương mặt điển trai nở một nụ cười.
"Ba vị cư sĩ, đến để phá giải Cửu U Hoán Hổn Đại Trận sao?"
Tiểu nữ hài Nhiếp Ngữ Băng ngạc nhiên nhìn tăng nhân trẻ tuổi trước mắt, kinh ngạc thôt lên.
"Ngài là... Hòa thượng Minh Tú?" Trên người tăng nhân trẻ tuổi trước mắt không có chút yêu sát khí nào, không phải là yêu ma.
Trên người đối phương tỏa ra khí tức đường hoàng chính đạo của Phật môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận