Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 893: Nha đầu chết tiệt

Chương 893: Nha đầu chết tiệtChương 893: Nha đầu chết tiệt
Nếu đêm nay thật sự xảy ra vấn đề gì, thì vần để đó còn kinh khủng hơn nhiều so với những gì mà người ngoài như Liều Liên Nhi tưởng tượng về một cuộc tranh giành quyển lực. Nhưng tất nhiên hắn không cần giải thích điều này với Liễu Liên Nhỉ.
Sau khi nói lời cảm ơn, Lý Mộc Dương rơi vào im lặng.
Trong lúc nhất thời hắn không biết nói gì, sau khi tạm thời buông xuồng sự thù địch và cảnh giác với Liêu Liên Nhi, hắn phát hiện giữa hai người hầu như chăng có để tài gì để nói.
Mà Liễu Liên Nhi cũng rất thông minh.
Thấy Lý Mộc Dương im lặng không nói, nàng cũng không nói thêm gì nữa.
Dưới ánh trăng, thiếu nữ thảnh thơi ngổi dưới hiên, cùng với Lý Mộc Dương ngước lên, tò mò nhìn ánh trăng trên cao.
Dường như nàng đang tò mò ánh trăng này có gì đáng xem.
Gió đêm lành lạnh thổi qua sân, không gian yên tĩnh, bầu không khí trở nên hài hòa một cách kỳ lạ.
Một lúc sau, các thị nữ được cử đi gọi người đã trở về.
Người đến trước là Quan Tiểu Thuận, thiêu niên có chút tò mò bước đền cổng sân, từ xa đã thây Lý Mộc Dương và thiểu tông chủ Hợp Hoan Tông đang ngổi trong sân đôi diện nhau im lặng không nói gì, như thể cả hai đang cùng thưởng thức cảnh đêm. Quan Tiểu Thuận lập tức dừng bước, nhỏ giọng bảo thị nữ lui xuống, sợ sẽ quây rây hai người đang “tình tứ” trong sân.
Trong mắt của phần lớn người trong Luyện Ma Tông, Lý Mộc Dương được Liều Liên Nhi chọn làm người hộ đạo, đã là con rể của Hợp Hoan Tông. Quan Tiểu Thuận yên lặng lui ra, nhưng Lý Mộc Dương lập tức đuổi theo.
Hắn cũng không nói gì nhiều, chỉ quan tâm hỏi thăm tình hình gần đây của Quan Tiểu Thuận vài câu, trò chuyện một chút, rồi bảo cậu vào nhà nghỉ ngơi, lần này đặc biệt chuẩn bị một loại linh dược quý hiểm cho cậu, mời cậu sử dụng...
Tóm lại là muốn giữ Quan Tiểu Thuận ở lại bên mình.
Sau khi Quan Tiểu Thuận đến được một khắc, thị nữ được cử đi gọi Lý Nguyệt Thiển cũng đã quay về.
Khi thấy Nguyệt Thiển và thị nữ xuất hiện, Lý Mộc Dương mới thở phào một hơi. Nguyệt Thiền đến quá muộn, khiến hẳn có chút lo lắng.
May mà mọi thứ đều ổn, phía Nguyệt Thiền cũng không xảy ra biển cổ gì. Lý Mộc Dương dặn dò thị nữ đôi câu, cũng bảo thị nữ dẫn Nguyệt Thiển xuống để sử dụng linh dược quý hiểm mà hắn đã chuẩn bị.
Thoạt nhìn tựa như đêm nay Lý Mộc Dương đặc biệt gọi hai người thân cận đến, chính là để chia sẻ loại linh dược này.
Nguyệt Thiền cũng ngoan ngoãn rời đi theo thị nữ mà không có ý kiển gì. Nhưng Lý Mộc Dương đứng ở cửa sân nhìn bóng dáng Nguyệt Thiển rời đi, lại cảm thấy có chút kỳ quái.
Vì sao đêm nay Nguyệt Thiền ngoan ngoãn quá mức? Nhíu mày suy nghĩ một lúc, Lý Mộc Dương hỏi thị nữ đã đi gọi Nguyệt Thiển và biết được lý do nàng đến muộn.
Thiếu nữ cần thời gian chải chuốt, trang điểm gì đó.
Một lý do rất hợp lý.
Nhưng kết hợp với những biểu hiện quái dị của Nguyệt Thiền tôi nay, Lý. Mộc Dương không khỏi cảm thầy bất an.
Hắn im lặng suy tư rồi đột nhiên đứng dậy và bước đến trước cửa phòng nơi Nguyệt Thiển đang ở, nhìn chăm chú vào muội muội điểm đạm ưu nhã đang tận hưởng linh dược kia hổi lâu. Càng nhìn, Lý Mộc Dương càng nhíu mày chặt hơn.
Nhưng hắn không nói lời nào, lăng lẽ bước vào phòng, từ phía sau tiếp cận muội muội đang luyện hóa linh dược. Lý Mộc Dương nhẹ nhàng đặt tay lên vai Nguyệt Thiển.
Một giây sau, sắc mặt Lý Mộc Dương đột ngột biên đổi.
Thiếu nữ ngồi trước mặt hắn... Nào phải là người!
Rõ ràng đây chỉ là một cái xác rỗng bị người khác điều khiển!
Bề ngoài nhìn giống hệt Nguyệt Thiển, hành động cũng cực kỳ chân thực.
Nhưng khi tay hắn chạm vào vai _ nàng, cảm nhận được trong cơ thể này của Nguyệt Thiển hoàn toàn trồng rông.
Mà thiếu nữ xác rỗng đang luyện hóa linh dược vân chưa nhận ra sự khác thường của huynh trưởng. Khi nàng cảm nhận được bàn tay trên vai mình, cười quay đấu lại nói: “Ca ca, ngươi thật tôt với ta~ "
Thiếu nữ cười khúc khích, nụ cười vô cùng ngọt ngào.
Lý Mộc Dương nhìn chằm chằm vào đôi mắt đó, cuối cùng cũng thây được thần thái quen thuộc của muội muội luôn giả ngây thơ này.
Người đang điều khiển cái xác trống rồng này lại chính là muội muội của hãn.
Nguyệt Thiền cũng không bị ai làm hại.
Nàng đã để lại một cái xác rỗng để đánh lừa mọi người trong tông môn, còn bản thân không biết đã chạy đến nơi nào...
Nha đầu chết tiệt này... Lông mày của Lý Mộc Dương dần giãn ra, nhưng ngay sau đó lại nhíu chặt. Hắn chợt nghĩ đến không lâu trước đây, khi Nguyệt Thiền vân ở trong tông môn, truyền nhân của Thi Giải Tiên lại gây án trong thành Vân Tiêu. Vụ việc đó đã rửa sạch mọi nghỉ ngờ về Nguyệt Thiển.
Nhưng bây giờ nhìn lại...
"Nha đầu chết tiệt này chính là truyền nhân của Thi Giải Tiên!"
Nếu không thì nàng để lại một cái xác rồng trong tông môn, còn bản thân lại chạy ra ngoài làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận