Trời Ạ, Lão Tổ Lại Cưới Thêm Vợ Bé Nữa Rồi !

Chương 872: Trọng thương Tà Kiếm Tiên, Nguyệt Thần hôn (2)

Trời mới biết Tà Kiếm Tiên có người giúp đỡ ở gần đây hay không.

Gia hỏa này mới bị Lý Tô đánh trọng thương mà còn đi theo Lý Tô từ xa, không hề từ bỏ.

Tuy là Lý Tô không cảm nhận được rõ ràng vị trí của đối phương nhưng trong lòng Lý Tô có báo động, có thể khẳng định đối phương đang ở gần.

Cho nên Lý Tô bóp nát thứ đó cầu viện.

Nhưng mà. . . qua nửa ngày vẫn không có phản ứng.

"Tại sao lại như vậy. . . Tô, xem ra sư tôn tiến vào một hiểm địa."

Nguyệt Thần kịp phản ứng lại.

"Không sao, ta dẫn ngươi rời khỏi nơi này."

Lý Tô nói.

Nguyệt Thần lắc đầu: "Ngươi không biết những Tà Tiên này, bọn họ quanh năm hoạt động ở thiên ngoại thiên, tỷ lệ gặp được cũng không lớn nhưng nếu như gặp được, bị bọn họ để mắt tới thì khó mà thoát khỏi, chắc chắn hắn có viện quân."

Nói đến đây, ánh mắt của nàng nhìn về phía Lý Tô, nói: "Tô, có một biện pháp có thể nhanh chóng giải độc, nhưng cần ngươi hỗ trợ."

Lý Tô nói: "Mời Nguyệt Thần nói."

Sắc mặt Nguyệt Thần vẫn cao lãnh như cũ: "Ta Tiên này hạ động với nữ tử, độc này rất âm hiểm, khiến cho nữ tử sinh ra ham muốn tình dục, mất đi phán đoán, những độc khác ta đã giải, riêng độc này khó giải."

Nàng nhìn Lý Tô: "Cho nên ngươi lấy Thuần Dương Chi Khí của ngươi giải độc cho ta đi.”

Thuần Dương Chi Khí?

Thứ này không phải là tình độc hay sao, đến Bán Thánh mà còn có độc này. Nhưng mà chỉ có Nguyệt Thần có thể dùng giọng điệu lạnh nhạt nói ra như thế thôi.

Lý Tô nói: "Được, phải làm sao?"

Trên mặt Nguyệt Thần lộ ra vẻ ngượng ngùng không dễ phát hiện, nàng hít một hơi, nói: "Tô, ngươi nhắm mắt lại."

Lý Tô nhắm hai mắt lại.

Sau đó, hắn cảm nhận được Nguyệt Thần dùng môi của nàng hôn mình.

"Đừng nhúc nhích, ta muốn hấp thu Thuần Dương Chi Khí từ trên người của ngươi."

Nguyệt Thần dùng tiên niệm truyền âm.

Hấp thu Thuần Dương Chi Khí. . . phải dùng phương thức này sao?

Nhưng mà. . . nếu như không dùng phương thức này thì chỉ có thể áp dụng một phương thức khác.

Trong thiên ngoại thiên, Lý Tô vẫn nhanh chóng đi đường.

Cách truyền tống trận càng ngày càng gần.

"Tô, ta ổn rồi."

Nguyệt Thần truyền âm.

"Được, Nguyệt Thần, thừa dịp viện quân của Tà Kiếm Tiên còn chưa tới, chúng ta tiên hạ thủ vi cường a!"

Lý Tô nói.

Đoạn đường này đi trở về sẽ tốn mấy trăm năm, bị Tà Kiếm Tiên theo, chưa chắc có thể sử dụng truyền tống trận.

Những truyền tống trận này đều cực kỳ bí ẩn, khởi động cũng cần một chút thời gian, quá trình truyền tống cũng cần thời gian, chút thời gian ấy đủ để Tà Kiếm Tiên phá hư.

Nếu như một đầu của truyền tống trận bị phá hư thì quá trình truyền tống sẽ xảy ra vấn đề. Cho nên biện pháp tốt nhất là giải quyết Tà Kiếm Tiên.

Cho dù không giết chết được nhưng đánh cho gia hỏa này triệt để tàn phế, làm cho gia hỏa này không dám... theo nữa cũng được.

"Được!"

Nguyệt Thần đồng ý với phương án của Lý Tô.

"Di?"

Xa xa, Tà Kiếm Tiên đột nhiên phát hiện hắn mất đi tung tích của Lý Tô.

"Muốn gài bổn tiên?"

Tà Kiếm Tiên có tính cảnh giác rất cao.

Cũng không có tùy tiện tới gần nơi cuối cùng hắn cảm ứng được Lý Tô. Nhưng nhiều ngày trôi qua, nơi đó vẫn không có bất cứ động tĩnh gì. Tà Kiếm Tiên bỗng nhiên xuất thủ, đánh khu vực đó nát bấy. Nhưng Lý Tô và Nguyệt Thần cũng không có bị ép đi ra.

"Chạy trốn?"

Tà Kiếm Tiên biến sắc, hắn am hiểu theo dõi nhất, sao lại mất dấu được.

Hắn thận trọng đi tới bên đó, rất nhanh đã đến nơi Lý Tô và Nguyệt Thần tiêu thất.

"Không tốt!"

Nhưng mà vừa đến thì Lý Tô và Nguyệt Thần lại đột nhiên giết ra. Nguyệt Thần vừa ra tay thì đã bật hết hỏa lực.

Lý Tô cũng khu động Ngụy Thánh chi lực.

Hai người liên thủ, Tà Kiếm Tiên không phải là đối thủ.

"Ghê tởm a!"

Giao thủ một cái, gia hỏa này không được, bắt đầu chạy trốn.

Hắn hoàn toàn không hiểu tại sao Ngụy Thánh chi lực của Lý Tô lại mạnh mẽ như vậy.

Lý Tô và Nguyệt Thần đuổi giết nhiều năm, nhiều lần đưa Tà Kiếm Tiên vào tuyệt cảnh, làm cho gia hỏa này không thể không trả giá thật lớn, sử dụng con bài chưa lật mới tránh được một kiếp.

Nhưng mấy năm trôi qua, giờ con bài chưa lật mà gia hỏa này tích lũy không biết bao nhiêu năm đã tiêu hao không sai biệt lắm, hắn cũng bị trọng thương, gia hỏa này vừa âm hiểm vừa cẩu vừa giảo hoạt, đây là lần đầu tiên hắn bị thương nặng như vậy trong vô số năm qua.

Lúc này hắn chỉ muốn chạy trốn.

Chạy trốn không biết bao nhiêu năm, cuối cùng Lý Tô và Nguyệt Thần không có đuổi theo nữa.

"Hô! Cuối cùng cũng tránh được một kiếp."

Tà Kiếm Tiên vẫn còn sợ hãi sự hung hãn của Lý Tô.

Lý Tô chưa đến Bán Thánh thì đã hung tàn như vậy. Nếu như đến Bán Thánh thì còn đến đâu nữa?

"Ghê tởm!"

Trợ thủ của hắn sắp đến, lại bị giết thành như vậy, Lý Tô và Nguyệt Thần hẳn là đã thông qua truyền tống trận rời đi. Lần này hắn tốn rất nhiều con bài chưa lật, hắn cũng bị đánh thổ huyết, có thể nói là trộm gà không thành lại mất nắm gạo.

Hơn nữa, ở trạng thái của hắn bây giờ, viện quân hắn mới tới rất có thể sẽ biến thành kẻ địch. Cho nên gia hỏa này chỉ có thể buồn bực rời xa nơi đây.

"Thủ đoạn của Bán Thánh đúng là nhiều, một lòng muốn chạy trốn, muốn giết hắn thì vẫn phải đến Bán Thánh mới được."

Bạn cần đăng nhập để bình luận