Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 100: Nói dối

Chương 100: Nói dốiChương 100: Nói dối
Thấy cảm xúc của hai người hòa hoãn không sai biệt lắm, vẻ mặt của Chu Tư Vũ lại chị em tình thâm, thật cẩn thận nói, “Dượng, đợi lát nữa chị trở lại, dượng đừng mắng chị, chị bị giáo viên mắng, trong lòng đã rất khó chịu.”
Nước mắt chuyển động ở trong hốc mắt, cô hít hít mũi, “Cháu vốn dĩ không tính toán nói cho cô và dượng, nhưng cháu sợ chị đi theo người khác học hư.”
“Ai..... “Thẩm Kiến Hoa bất đắc dĩ thở dài một hơi, “Cháu là đứa trẻ hiểu chuyện.” Nếu Miên có thể hiểu chuyện như Tư Vũ, thành tích học tập cũng tốt như vậy, hắn cũng không đến mức rối rắm.
Cũng may hắn nuôi hai đứa, một đứa có tiền đồ.
Trong khoảng thời gian này, hắn vẫn luôn cân nhắc chuyện có nên để Chu Tư Vũ sửa họ hay không. Nếu muốn sửa, vậy phải nhân lúc còn sớm, nếu chờ đến khi thi đậu đại học, người Chu gia khẳng định sẽ không nhường đứa con gái ưu tú như vậy cho hắn.
Nhưng nếu để Chu Tư Vũ sửa lại họ, trong lòng Miên nhất định sẽ không thoải mái, đến lúc đó sẽ thật sự hận bọn hắn.
Việc này liền tương đương nhận một đứa con gái, ném một đứa con gái khác.
Sớm biết như vậy, lúc trước khi vừa đón Chu Tư Vũ tới liên sửa họ luôn. Lúc đó Miên còn nhỏ, khẳng định sẽ không nghĩ nhiều như vậy.
Ai! Nói đến nói đi, vẫn là lúc ấy cảm thấy Chu Tư Vũ đã hiểu chuyện, biết cha mẹ đẻ là ai, cho nên cảm thấy để con bé sửa họ không có ý nghĩa bao lớn.
Khi Thẩm Miên về đến nhà, Chu Lan Phương đã nấu xong cơm, Thẩm Kiến Hoa đang bưng bánh ngũ cốc đi đến nhà chính, cô một chút cũng không kinh ngạc, kiếp trước Thẩm Kiến Hoa cũng trở về sớm.
“Ba”
“Sao hiện tại mới trở vê?”
Vì không để cho hai chị em sinh ra ngăn cách, Thẩm Kiến Hoa không tính toán để Thẩm Miên biết việc Chu Tư Vũ tố cáo cô.
“Con cùng bạn học thảo luận de mục một chút” Sự tình đi ăn mì sợi, nhất định không thể để Thẩm Kiến Hoa biết được, Thẩm Miên tìm một cái cớ qua loa lấy lệ.
Còn học được nói dối, đáy mắt Thẩm Kiến Hoa hiện lên một tia thất vọng, “Cất cặp sách vào trong phòng, sau đó rửa tay ăn cơm đi!”
“Vâng.” Thẩm Miên thực nhạy bén nhận ra được, thần sắc Thẩm Kiến Hoa không đúng lắm, nhưng Thẩm Kiến Hoa không hỏi nhiều, cô cũng không nhiều lời.
Mỗi lần Thẩm Kiến Hoa đi làm trở về, Chu Lan Phương liền sẽ cáo trạng, phỏng chừng lần này cũng thế, chỉ là không biết hai người lại bố trí cô như thế nào, Thẩm Kiến Hoa tin bao nhiêu.
“Ăn cơm đi”
Chu Lan Phương nhét đũa vào trong tay Thẩm Kiến Hoa, thúc giục hắn ăn, mỗi ngày không cho Thẩm Miên ăn cơm đã thành thói quen, cho nên cũng không có ý chờ Thẩm Miên.
“Miên còn chưa có tới.”
Thẩm Kiến Hoa thả đũa xuống, kiên trì phải đợi Thẩm Miên.
Lao động chính trong nhà không nhúc nhích đũa, Chu Lan Phương cùng Chu Tư Vũ cũng không tiện ăn trước, cô có chút không cao hứng, “Cơm đều đã lạnh”
Dứt lời, liền thấy Thẩm Miên đi đến, cô hừ lạnh một tiếng, trào phúng nói: “Làm việc thì lười, học tập thì kém cỏi nhất, ăn cơm lại lớn nhất, người một nhà đều phải chờ ngươi.”
“Chị, đũa này.”
Chu Tư Vũ cầm một đôi đũa đưa cho Thẩm Miên.
Thẩm Miên đã sớm quen với việc cô diễn xuất ở trước mặt Thẩm Kiến Hoa, cũng không phản ứng cô, tiếp nhận đũa liên bắt đầu ăn.
Ở trấn trên đã ăn mì, hiện tại cô cũng không đói, chỉ nghĩ tùy tiện ăn một chút liền đi ngủ sớm, ngày mai đi thi, cô cân phải dậy sớm.
“Miên, con đợi một lát, ba có mấy câu muốn nói cùng con.”
Thấy Thẩm Miên buông chén đũa xuống, Thẩm Kiến Hoa không nhịn được gọi cô lại.
“Ba, ba nói đi” Thấy biểu tình hắn tương đối nghiêm túc, cô biết khẳng định không phải chuyện tốt gì.
“Miên, thi cuối kỳ con có vài phần nắm chắc hay không?” Thẩm Kiến Hoa hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận