Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1001: Ngươi một người ngây ngô cười cái gì?

Chương 1001: Ngươi một người ngây ngô cười cái gì?Chương 1001: Ngươi một người ngây ngô cười cái gì?
“Không cần” Trình Phi Dương lắc đầu, “Có hòm thuốc không? Tớ bôi ít thuốc hẳn là sẽ không có việc gì”
“Có”
Dương Tiểu Tế chạy nhanh vào nhà, sau một lát liền cầm hòm thuốc ra tới, Trình Phi Dương cố ý nói: “Tớ không bôi thuốc được”
“Để tớ bôi cho cậu”
Dương Tiểu Tế xung phong nhận việc bôi thuốc cho hắn, lôi kéo hắn ngồi xuống ghế đá, cũng không hung dữ như trước đó, biểu tình nghiêm túc, làm trong lòng Trình Phi Dương ngọt ngào.
Dương Tiểu Tế lau trong chốc lát, vừa định hỏi hắn có đau hay không, kết quả nhấc mắt, liền đối thượng với bộ dáng ý cười doanh doanh của hẳn, cô tức khắc trừng mắt, “Cậu cười ngây ngô cái gì?”
Không chờ Trình Phi Dương giải thích, Dương Tiểu Tế liên nhét thuốc mỡ vào trong tay của hắn, kéo người đẩy ra ngoài.
“Vốn dĩ tâm tình đang tốt, đều tại cậu, không có việc gì đừng suốt ngày đến đây, chạy nhanh trở về đi! Tớ muốn ngủ trưa”
Nói xong, liền đóng cửa lại.
Trình Phi Dương thập phần vô ngữ, vừa rồi vẫn còn tốt, chỉ bởi vì nhìn thấy hắn cười liền biến sắc mặt? Nữ nhân biến sắc mặt thật nhanh.
Nghĩ nghĩ, hắn hướng về phía trong cửa hô: “Ba mẹ tớ không ở nhà, buổi tối một mình ăn cơm rất nhàm chán, tớ mời cậu ăn cơm chiều, đến lúc đó tới đón cậu”
“Cậu mau di đi” Dương Tiểu Tế hô.
“Nhớ đấy, buổi tối tớ tới đón cậu” Nói xong, Trình Phi Dương mới lưu luyến rời đi.
Dương Tiểu Tế nhặt quả dưa hấu rớt trên mặt đất lên, vẫn còn phần chưa bị dơ có thể ăn, cô không nghĩ lãng phí, lấy cái muỗng ra múc ăn sạch sẽ phần kia, trong miệng còn lầm bầm lầu bầu.
“Hương vị xác thật không tồi, rất ngọt.”
Đáng tiếc, Miên không ăn được, đều do Trình Phi Dương.
Nhớ tới Trình Phi Dương, sắc mặt cô tức khắc đỏ lên, vừa rồi đuổi Trình Phi Dương đi, chính là bởi vì phát hiện hắn đang nhìn chính mình, trái tim thế nhưng không chịu khống chế nhảy nhảy thùng thùng, quá kỳ quái.
Ăn dưa hấu xong, Dương Tiểu Tế thật đúng là đi ngủ trưa, ngủ một giấc tới bốn giờ rưỡi chiều, nhớ tới Trình Phi Dương nói muốn đưa cô đi ăn cơm chiều, ma xui quỷ khiến liền thay một bộ quần áo xinh đẹp, còn tô son môi.
Không sai biệt lắm 5 giờ, cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ, cô vui vẻ rạo rực đi ra mở cửa, khi nhìn thấy người đứng ở cửa, lại không khỏi sửng sốt.
“Đạo diễn Lục, sao anh lại tới đây?”
Lục Niệm cười nhẹ, “bạn từ quê mang theo một ít trái cây lại đây, vừa lúc đi ngang qua chỗ các em, liên thuận tiện đưa một chút cho các em nếm thử.”
Dương Tiểu Tế sau đó mới chú ý tới, trong tay Lục Niệm cầm một rổ trái cây, cô chạy nhanh mời Lục Niệm vào trong sân, Lục Niệm vào sân, không thấy được Thẩm Miên, liền hỏi: “Chỉ có một mình em ở nhà sao?”
Dương Tiểu Tế vào nhà rót một chén nước ra tới, nghe hắn hỏi liền trả lời: “Miên được anh Hạ đón đi ra ngoài rồi.”
Lục Niệm gật đầu, thấy Dương Tiểu Tế mặc thật xinh đẹp, lại hỏi: “Em tính toán đi ra ngoài sao?”
Dương Tiểu Tế lắc lắc đầu, “Không có, không tính toán đi ra ngoài.”
Lại tưởng tượng, Lục Niệm có thể là bởi vì cách ăn mặc của cô mới hỏi như vậy, vì thế lại nói: “Em chỉ đi ra ngoài ăn cơm chiều, Miên không ở nhà, thời tiết lại nóng, một mình không nghĩ nấu cơm.”
Trình Phi Dương tuy rằng nói muốn tới đưa cô đi ăn cơm, nhưng đến bây giờ còn chưa có tới, Dương Tiểu Tế không biết hắn có tới hay không, cho nên liền không nói ra.
Lục Niệm nghe vậy, nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay, cười một chút, “Vậy vừa lúc, anh cũng chưa ăn cơm chiều, cùng nhau đi ra ngoài ăn đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận