Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1008: Tụ hội 5

Chương 1008: Tụ hội 5Chương 1008: Tụ hội 5
“Điểm tâm ngọt ở đây rất nhiều, Thẩm tiểu thư chậm rãi nhấm nháp đi!” Ném xuống hai câu này, La Hảo xoay người đi đến chỗ bạn, vừa rồi nghe Trình Hi Ninh nói Thẩm Miên rất có tâm cơ gì đó, cô mới nghĩ đến nhục nhã Thẩm Miên một chút, nhưng sau khi tiếp xúc một lát lại phát hiện Thẩm Miên giống như căn bản không nghe hiểu lời trào phúng của cô, hơn nữa, tựa hồ còn không hòa thuận cùng Trình Hi Ninh.
Nhưng suy ngẫm cũng đúng, Trình Hi Ninh trước đó vẫn luôn quan hệ rất tốt với Hạ gia, hiện tại đột nhiên toát ra một Thẩm Miên, hai người lại không hoà hợp, chỉ cần tưởng tượng đơn giản, cũng có thể nghĩ ra bên trong đại khái là chuyện gì.
Mặc kệ Thẩm Miên và Hạ Nam có quan hệ gì hay không, cô gái xinh đẹp như vậy ở bên cạnh Hạ Nam, Trình Hi Ninh chắc chắn có cảm giác nguy cơ, không thích Thẩm Miên cũng thực bình thường.
Dưới loại tình huống này, đánh giá của Trình Hi Ninh về Thẩm Miên, căn bản không đáng tin tưởng.
Cô không có hứng thú bị người khác sử dụng, thậm chí có chút chướng mắt hành vi của Trình Hi Ninh.
La Hảo vừa đi, các nữ sinh khác liền đi cùng cô đến một bên, duy độc Trình Hi Ninh không đi, cô vẻ mặt khinh thường nhìn Thẩm Miên, trào phúng nói: “Thẩm Miên, cô cho rằng cô đến nơi đây, là có thể dung nhập vào chúng tôi, thân phận liền cao quý lên giống chúng tôi sao? Nói cho cô biết! Chúng tôi đều là người sinh ra đã ngậm muỗng vàng, từ nhỏ đã tiếp thu giáo dục đẳng cấp cao, sự cao quý từ khi sinh ra đã có sẵn, cô đời này đều kém chúng tôi”
Cô liếc mắt nhìn điểm tâm ngọt trong tay Thẩm Miên, lại nói: “Chỉ có cô mới thích ăn mấy thứ này, cô nhìn xem ở đây có người nào không cầm ly rượu vang đỏ trong tay, vừa ưu nhã lại vừa khí chất? Đồ nhà quê chính là đồ nhà quê, gà rừng chính là gà rừng, dù cho cho cô có phủ thêm long bào, cô cũng không làm Hoàng Thượng được.”
Có thể nói, từng câu của Trình Hi Ninh đều tru tâm, đổi thành nữ sinh năng lực thừa nhận không tốt, giờ phút này sợ là đã xấu hổ chạy trốn, hoặc là che mặt khóc rống, nhưng phản ứng của Thẩm Miên lại làm Trình Hi Ninh kinh ngạc.
Cô cho rằng Thẩm Miên sẽ cảm giác được sự sai biệt về thân phận, sẽ tự ti, nhưng mà Thẩm Miên cũng không có.
“Điểm tâm ngọt ở đây nếu ngoại trừ tôi không còn ai ăn, vậy chuẩn bị điểm tâm ngọt làm gì? Là biết tôi tới, nên làm cho một mình tôi ăn sao? Xem ra giá trị của tôi cũng không nhỏ.”
“Thẩm Miên, cô thật đúng là không biết xấu hổ.” Trình Hi Ninh trừng Thẩm Miên, “Cô cho rằng miệng lưỡi sắc bén là có thể che giấu được việc cô là đồ nhà quê sao?” “Tôi lớn lên ở nông thôn thì sao?” Thẩm Miên vẫn không tức giận, học khẩu khí trào phúng của Trình Hi Ninh nói: “Hiện giờ chúng ta còn không phải đi đến cùng chỗ, tiếp xúc cùng một kiểu người sao? Trình Hi Ninh, tôi không muốn so đo cùng cô, cô tốt nhất cũng không cần hướng họng súng về tôi, sự tình của cô, nếu tôi nói ra, tôi tin tưởng người ở đây vẫn là thực bằng lòng nghe một chút.”
Trình Hi Ninh bị lời Thẩm Miên nói dọa đến, nhưng vẫn mạnh miệng nói: “Tôi đã làm cái gì? Cô đừng vọng tưởng ở chỗ này bịa đặt, tôi nói cho cô, sẽ không ai tin tưởng lời cô nói đâu”
“Phải không?” Thẩm Miên cười cười, “Muốn thử xem hay không?”
Vừa nghe nói thử xem, Trình Hi Ninh tức khắc có chút sợ, cô biết, nếu Thẩm Miên thật sự nói chuyện cô vu hãm Thẩm Miên ăn trộm ra, Phó Hoa khẳng định sẽ đứng ở bên Thẩm Miên.
Mọi người khả năng không tin lời Thẩm Miên nói, nhưng nhất định sẽ tin tưởng Phó Hoa, đến lúc đó thanh danh của cô sẽ bị hủy.
Nghĩ vậy, cô hừ lạnh một tiếng, “Thẩm Miên, tôi không muốn so do với đồ quê mùa như cô, cô đừng được một tấc lại muốn tiến một thước”
Bạn cần đăng nhập để bình luận