Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1033: Cùng ta còn khách khí?

Chương 1033: Cùng ta còn khách khí?Chương 1033: Cùng ta còn khách khí?
Thẩm Miên: “......”
Là cô suy nghĩ nhiều?
Thấy vẻ mặt cô quẫn bách, ý cười trong đáy mắt Hạ Nam càng đậm, “Anh chỉ nói là giúp em lấy quần áo, chuẩn bị nước ấm, trong đầu em suy nghĩ cái gì vậy?”
Giúp cô tắm rửa, dù cho cô nguyện ý, bản thân Hạ Nam cũng sẽ không đi, bởi vì hắn biết, hắn không thể khống chế được chính mình.
Thẩm Miên xấu hổ cười cười, “Năm nay chỉ số thông minh của em chưa nộp thuế.”
Khó trách người ta nói nữ nhân yêu đương, chỉ số thông minh đều là 0, quả nhiên như thế.
Cô tắm xong, chờ sau khi cô ra tới, Hạ Nam bảo cô đi nghỉ ngơi, chính mình đi vào phòng tắm giặt quần áo cho cô.
Thẩm Miên sửng sốt, theo bản năng đi ngăn cản hắn, “Anh Hạ, cánh tay em bị thương không nghiêm trọng, em có thể giặt được.”
Trong chậu không chỉ có áo ngoài, còn có nội y của cô, cô là thật sự cảm thấy thẹn thùng.
“Còn khách khí với anh sao?” Hạ Nam hơi hơi nhướng mày, nghiêm túc nói: “Miên, nếu em vẫn luôn khách khí như vậy với anh, anh chỉ có thể dùng một loại biện pháp khác, làm em không còn khách khí với anh nữa, càng nhanh quen thuộc với anh hơn.”
Hắn tuy nói mịt mờ, nhưng Thẩm Miên lại mạc danh hiểu ý của hắn.
Bất đắc dĩ, chỉ có thể để hắn hỗ trợ giặt quần áo.
Ngay khi hắn phơi xong quần áo, Trình Phi Dương và Dương Tiểu Tế một bên nói chuyện phiếm, một bên vào sân, kết quả liền nhìn thấy Hạ Nam vừa phơi xong quần áo, chuẩn bị cất chậu đi.
Thấy một màn như vậy, hai người đều lộ ra biểu tình giống nhau, trên mặt tràn ngập hai chữ kinh ngạc.
Hạ Nam thế nhưng giặt quần áo?
Đây là sự tình bọn họ nằm mơ cũng chưa suy nghĩ qua.
Mà đương sự, lại giống như sự tình gì cũng chưa phát sinh, thần sắc bình đạm đặt chậu nước ở dưới mái hiên.
Trình Phi Dương: “......”
Dương Tiểu Tế: “.....”
Hai người nhìn nhau, vừa rồi là bọn họ hoa mắt sao?
Đúng, nhất định là hoa mắt.
Thẩm Miên bị biểu tình của hai người chọc cười, hướng về phía Dương Tiểu Tế vẫy tay, “Mau tới đây nhìn xem, đây là cái gì” Nghe được lời này, Dương Tiểu Tế và Trình Phi Dương đều tò mò đi tới, Thẩm Miên cầm lấy di động đưa cho Dương Tiểu Tế, “Cậu xem, anh Hạ vừa mới mua”
Dương Tiểu Tế còn chưa có xem di động, liền chú ý tới trên tay Thẩm Miên có quấn băng gạc, “Miên, cánh tay cậu sao lại bị thương? Buổi sáng lúc tớ rời đi, không phải cậu vẫn còn tốt sao?”
“Không có việc gì, chỉ trầy xước một chút da” Thẩm Miên nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu.
Dương Tiểu Tế lại vẫn nhìn chằm chằm cánh tay cô, “Bị thương có nghiêm trọng không? Không để lại sẹo chứ?”
“Không nghiêm trọng” Thẩm Miên nói.
Nghe vậy, Dương Tiểu Tế sau đó mới dời lực chú ý đến trên di động, cô cầm tới nhìn nhìn, kỳ quái nói: “Cái này sao trông giống cục gạch vậy?”
Thẩm Miên phụt cười, “Cái này không gọi là cục gạch, gọi là di động”
“Di động?” Trình Phi Dương cũng nổi lên hứng thú, “Cái này có thể mang theo người để gọi điện thoại?”
“Có thể.” Thẩm Miên gật đầu.
Đôi mắt Dương Tiểu Tế và Trình Phi Dương đều sáng lên, như là gặp được bảo bối.
“Miên, thứ này thật sự có thể mang theo bên người để gọi điện thoại sao? Không cần dây sao?” “Không cần”
Thẩm Miên bắt đầu giới thiệu công năng, cách dùng di động cho hai người, hai người nghe xong mắt đều thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận