Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1037: Ta vì sao đề ly hôn?

Chương 1037: Ta vì sao đề ly hôn?Chương 1037: Ta vì sao đề ly hôn?
Nguyễn Phong nhíu mày, “Em lại nói đi đâu vậy? Người đề nghị ly hôn là em, em hiện tại lại nói như vậy, là có ý gì?”
Nguyễn Phong có chút không đoán ra ý tưởng của vợ, con trai nhà bọn họ so với gia đình bình thường ưu tú hơn cả ngàn lần, con gái cũng tìm được trở về, cũng ưu tú như vậy, chỉ cần tính tình vợ mềm đi một ít, không phải là vô cùng vui mừng sao?
Một hai phải làm cho không còn, còn không phải là bất mãn với hôn nhân sao?
Hiện giờ hắn đáp ứng ly hôn, cô lại nói những lời này.
“Tôi vì sao lại đề nghị ly hôn?” Nguyễn Linh Ngọc trào phúng: “Tôi còn không phải là nhìn thấu suy nghĩ của anh nên mới đề nghị ly hôn sao? Kỳ thật, mấy năm nay người không vui không phải tôi, là anh mới đúng đi? Anh cũng đừng coi mình như thánh nhân, cái gì kêu là thành toàn cho tôi, là thành toàn chính anh mới đúng.”
Không chờ Nguyễn Phong nói gì, cô lại nói: “Con trai con gái đều nghe anh, đều thương anh, hướng về anh, vậy đều cho anh, tôi một đứa cũng không cần, về sau nếu tôi bị bệnh chết, cũng không cần bọn họ chăm sóc, người một nhà các người hạnh phúc mỹ mãn đi thôi! Coi như tôi đã chết.” Nghe Nguyễn Linh Ngọc nói như vậy, Nguyễn Dễ Khiêm sau đó mới lên tiếng, “Mẹ, dù cho hai người ly hôn, mẹ cũng là mẹ con, về sau con vẫn là con trai mẹ.”
Nguyễn Linh Ngọc cười lạnh, “trong lòng, trong mắt con đã sớm không có người mẹ này, mẹ cũng không cần con chiếu cố, con cứ dành tâm sức mà chiếu cố Thẩm Miên đi!”
Nguyễn Dễ Khiêm nhấp môi, nói đến nói đi, Nguyễn Linh Ngọc vẫn kéo sự tình đến trên người Thẩm Miên.
Hắn thở dài một tiếng, không hé răng.
Nguyễn Linh Ngọc lại càng thêm tức giận, “Tôi không biết Thẩm Miên đã rót mê hồn canh gì cho hai cha con các người, chỉ cần nhắc tới nó, hai người đều đối nghịch với tôi, nhiều năm như vậy, trả giá của tôi các người cũng không nhìn đến, ngược lại còn đi thân thiết với nó, năm đó tôi không nên nghe lời ba mẹ, lưu lại Nguyễn gia, làm con dâu”
“Em đừng lại kéo vấn đề đến trên người Miên.” Nguyễn Phong nói: “Ba mẹ cũng đã không còn ở trên đời, hiện tại có nói thì cũng ích lợi gì? Anh vẫn là câu nói kia, nếu em muốn ly hôn, anh tôn trọng suy nghĩ của em, mặc kệ thế nào, đã làm vợ chồng nhiều năm như vậy, dù cho ly hôn, thể diện nên có, anh một phân đều sẽ không thiếu em.”
“Tôi cần anh cho tôi thể diện gì?” Nguyễn Linh Ngọc luôn luôn hiếu thắng, ngữ khí không mềm nửa phần, “Chờ anh xuất viện, chúng ta liên đi làm thủ tục ly hôn, thân phận Nguyễn phu nhân, tôi một ngày cũng không muốn gánh”
“Nếu em đã nói như vậy, vậy chờ anh khỏe lại liền đi làm thủ tục ly hôn!” Nguyễn Phong nói.
Nghe đối thoại của hai người, Trình Hi Ninh nóng nảy, “Bác, bác đừng xúc động!”
Cô lại nhìn về phía Nguyễn Dễ Khiêm, “Anh Dễ Khiêm, anh mau khuyên nhủ hai bác đi! Hai người đều đã một đống tuổi, ly hôn cái gì chứ? Hơn nữa, cũng không nhiều sự tình lắm, không đến mức ly hôn”
Chê cười, nếu hai người ly hôn, Nguyễn Linh Ngọc liền không phải Nguyễn phu nhân nữa, không có danh hiệu Nguyễn phu nhân, Nguyễn Linh Ngọc đâu tính là người có thân phận nữa chứ?
Tuy rằng Nguyễn Dễ Khiêm hiện tại phát triển cũng thực tốt, nhưng sau khi ly hôn, chênh lệch vẫn rất lớn.
Nguyễn Linh Ngọc lại không có nhà mẹ đẻ có tiền có thế, sau khi ly hôn sao còn có thể giúp cô thêm mặt mũi?
Thân phận địa vị của Nguyễn Linh Ngọc chỉ cần giảm đi, dù cho có thương cô, cũng không thể mang cho cô được lợi ích quan trọng gì.
“Không cần khuyên, bác nhất định phải ly hôn” Nguyễn Linh Ngọc lạnh mặt nói.
“Bác” Trình Hi Ninh lôi kéo cánh tay cô, “Cháu biết trong lòng bác có bác trai, sao bác phải mạnh miệng chứ? Nếu trong lòng bác không có bác trai, sao bác có thể bận một buổi trưa chỉ để nấu cơm cho bác ấy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận