Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1048: Cho ngươi cô xin lỗi

Chương 1048: Cho ngươi cô xin lỗiChương 1048: Cho ngươi cô xin lỗi
“Thật là không biết xấu hổ.” Nguyễn Linh Ngọc gần như là cắn răng nói ra.
Mẹ Trình thở dài, “Khả năng chúng ta là thật sự già rồi, không thưởng thức nổi phim điện ảnh như vậy”
“Việc này cùng tuổi không quan hệ, không lên được mặt bàn, thời đại nào cũng không lên được mặt bàn” Nguyễn Linh Ngọc nói.
Ánh mắt Trình Hi Ninh chợt lóe, đóng giả người tốt, “Mẹ, mẹ nói những việc này cho bác làm gì? Mẹ biết rõ bác mà biết, khẳng định sẽ tức giận”
Mẹ Trình một bộ dáng làm người tốt, “Nếu đây là sự tình của người khác, mẹ khẳng định sẽ không nói, mấu chốt đây không phải sự tình của người khác, mẹ mới nói với bác của con.”
Nói xong, cô lại nhìn về phía Nguyễn Linh Ngọc, “Chị dâu, em nói chuyện tương đối trực tiếp, chị đừng nóng giận”
“Chị giận em làm gì?” Nguyễn Linh Ngọc nói: “Chị biết em có ý tốt mới nói cho chị, chị đã sớm nói qua, Nguyễn Phong chiều Thẩm Miên như vậy, sớm hay muộn sẽ chiều hư con bé, có thời điểm anh ấy hối hận”
“Ai” Mẹ Trình thở dài, “Ai nói không phải đâu?”
“Bác, bác cũng đừng nóng giận, tức giận ảnh hưởng thân mình không đáng” Trình Hi Ninh an ủi. Nguyễn Linh Ngọc gật gật đầu, vừa định nói chuyện, cửa lại truyền đến âm thanh mở cửa, ba người nhìn về phía cửa, liền thấy Nguyễn Dễ Khiêm cầm một hộp bánh trung thu đi đến, nhìn thấy mẹ Trình cùng Trình Hi Ninh trên sô pha, hắn sửng sốt một chút, theo sau nói.
“Gô tới sao.”
Mẹ Trình âm dương quái khí nói: “Hôm nay ăn tết, cháu cùng ba cháu ở bên ngoài vui vẻ, cũng không trở lại nhìn xem mẹ cháu, bác có thể không tới nhìn xem sao?”
Nguyễn Dễ Khiêm nhíu mày, đi đến bàn ăn, đặt bánh trung thu lên, sau đó mới nói: “Mấy ngày hôm trước cháu đã nói cùng mẹ, là chính mẹ không nghĩ đi”
Mẹ Trình nói: “Mẹ cháu không đi, cháu và ba cháu không thể trở về sao? Dễ Khiêm, mấy năm nay, trong lòng mẹ cháu khổ bao nhiêu, cháu không phải không biết, hiện giờ hai người từng bước từng bước, đều đối nghịch với mẹ cháu như vậy, không nghĩ trong lòng mẹ cháu có bao nhiêu khó chịu sao.”
“Cô, ăn tết đừng nói đề tài không vui” Nguyễn Dễ Khiêm căn bản không muốn nói chuyện với mẹ Trình, “Mọi người ăn cơm chưa?”
“Cái gì kêu là đề tài không vui?” Mẹ Trình không cao hứng, “Dễ Khiêm, cô là không quen nhìn hai ba con cháu không đau lòng mẹ cháu, để một mình mẹ cháu ở trong nhà ăn Tết Trung Thu” “Œô, cô tới ăn tết cùng mẹ cháu, cháu thực cảm tạ, nhưng mong cô đừng nói một ít lời xúi giục, cháu không thích nghe.” Nguyễn Dễ Khiêm lạnh sắc mặt, có một Trình Hi Ninh đã đủ phiền, hiện tại lại nhiều thêm một người cô.
Chỉ cần nghĩ mấy năm qua, hắn đối đãi với Trình Hi Ninh như em gái, Trình Hi Ninh lại không biết tốt xấu, hắn liền nổi giận.
Vừa nghe vậy, Nguyễn Linh Ngọc liền nhíu mày nói: “Dễ Khiêm, con hiện tại càng ngày càng không lễ phép, sao lại nói chuyện với cô của con như vậy?”
“Chị dâu, nhà chị, em không có biện pháp tới, em xem như đã nhìn ra, Dễ Khiêm hiện tại bản lĩnh càng lúc càng lớn, trong mắt không có người cô này” Mẹ Trình trước mắt đỏ lên, bắt đầu ủy khuất khóc.
Trình Hi Ninh vội vàng an ủi, “Mẹ, mẹ đừng khóc! Nhìn mẹ khóc, con cũng muốn khóc”
Nguyễn Linh Ngọc thấy một màn như vậy, sợ mẹ Trình về sau thật sự không tới nữa, chạy nhanh quát lớn Nguyễn Dễ Khiêm, “Dễ Khiêm, xin lỗi cô con mau.”
Nguyễn Dễ Khiêm hít sâu một hơi, trầm khuôn mặt nói: “Mẹ, mọi người nói chuyện đi! Khả năng con không trở lại, mọi người ăn trung thu còn vui vẻ hơn một ít”
Nói xong, Nguyễn Dễ Khiêm để lại Nguyễn Linh Ngọc, xoay người đi ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận