Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1060: Chu Vân 1

Chương 1060: Chu Vân 1Chương 1060: Chu Vân 1
Dương hiệu trưởng biết, Dương Tiểu Tế ở bên này, cũng đều là dựa vào Thẩm Miên, tự nhiên không thể lại đưa một người đến đây cho các cô thêm phiền toái, vì thế liền không đồng ý, kết quả Chu Vân thấy Dương hiệu trưởng không đồng ý, thế nhưng tiền trảm hậu tấu, một mình mua vé xe tới thủ đô.
Phỏng chừng, sáng ngày mai sẽ đến, trước khi đi lưu lại tờ giấy, dặn Dương Tiểu Tế đón cô ở ga tàu hỏa.
Dương hiệu trưởng sợ Chu Vân xảy ra chuyện, chỉ có thể gọi điện thoại cho Dương Tiểu Tế.
Thẩm Miên và Trình Phi Dương nhìn thoáng qua nhau, đều cảm thấy thập phần đau đầu.
Nhưng, nếu người đã tới, vậy cũng không có biện pháp.
Nghĩ nghĩ, Thẩm Miên nói: “Nếu đã tới, vậy mang em ay đi xin việc, nếu có thể làm được, tự nhiên là tốt, nếu không làm được, em ấy cũng sẽ hết hy vọng đi trở về.”
Dù sao cũng là em họ của Dương Tiểu Tế, các cô có thể giúp, liền giúp một chút đi!
Dương Tiểu Tế lại nói: “Nhưng ngày mai chúng ta có tiết học, sao đi đón em ấy được?” “Ngày mai tớ không có tiết học, để tớ đi!” Trình Phi Dương nói.
“Kia chỉ có thể như vậy” Dương Tiểu Tế chu miệng, thở phì phì oán giận: “Các cậu là không biết, cô của tớ là người không nói lý, sinh sáu đứa con trai, chỉ có một người con gái, ngày thường có chút nuông chiều, phá việc thực nhiều, tớ không muốn ở cùng em ấy, không nghĩ tới, các cô thế nhưng không hỏi tớ một tiếng, đã chính mình chạy tới”
Thẩm Miên cười nói: “Nhà ai không có mấy thân thích kỳ ba? Chỉ có thể chính mình nghĩ thoáng đi một chút”
Dương Tiểu Tế thở dài một tiếng, nghĩ đến điều gì, nói với Trình Phi Dương: “Ngày mai cậu thuận tiện hỗ trợ tìm phòng ở cho em ấy hộ tới”
Nơi này là anh Hạ mua cho Miên ở, cô ở nơi này là được, lại mang một người em họ lại đây, dù cho Thẩm Miên không nói gì, Tiểu Tế cũng cảm thấy ngại.
Nghe vậy, Thẩm Miên nói: “Cô ấy vừa tới, vẫn còn xa lạ, cứ để cô ấy ở cùng cậu một đoạn thời gian đi!”
Nghe Thẩm Miên nói như vậy, Dương Tiểu Tế một trận cảm động, “Miên, cảm ơn cậu, thật là lại thêm phiền toái cho cậu.”
“Người một nhà đừng nói những lời này” Thẩm Miễn nói.
Hôm sau. Ga tàu hỏa đầy người, Trình Phi Dương giơ tấm biển, vừa đi vừa kêu tên Chu Vân, vẫn luôn gọi hơn hai mươi phút, giọng nói của Trình Phi Dương đều ách, đột nhiên có một người tới vỗ vỗ bờ vai của hắn.
Vừa quay đầu, liền thấy một cô nữ sinh đứng ở phía sau, vẻ mặt sợ hãi nhìn hắn.
Ánh mắt Trình Phi Dương sáng lên, “Em là Chu Vân sao?”
“Là em.” Nữ sinh gật gật đầu, ánh mắt rất là bất an.
“Anh là chị họ em phái tới, anh tên Trình Phi Dương.” Sợ cô không tin, Trình Phi Dương lại nói: “Chị họ em là Dương Tiểu Tế đúng không?”
“Chị ấy đâu?” Nghe nói là chị họ phái tới, Chu Vân thở phào nhẹ nhõm, lại có chút không mấy vui vẻ, cô từ thật xa lại đây, chị họ thế nhưng không tới đón cô.
“Cậu ấy đang đi học” Trình Phi Dương nói: “Đi, trước đi ra ngoài, đến bên ngoài lại nói!”
Trình Phi Dương tiếp nhận túi trong tay Chu Vân, đi trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận