Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1062: Chu Vân 3

Chương 1062: Chu Vân 3Chương 1062: Chu Vân 3
Chu Vân bị nói có chút xấu hổ, ngoài miệng lại nói: “Chúng em là dân quê không giống người thành phố các anh, chúng em không chú ý nhiều như vậy, chỉ cần có đồ mặc là được.”
Trình Phi Dương nhướng mày, “Việc này không liên quan đến ở nông thôn hay không, chủ nhân không ở nhà, lục lọi quần áo của người ta lấy ra mặc chính là không đúng” Khó trách Dương Tiểu Tế nói cô em họ này không hiểu chuyện, quả nhiên là như thế.
“Em không có quần áo mặc, em tổng không thể cởi chuồng đi?” Chu Vân có chút ủy khuất, vành mắt đều đỏ.
Trình Phi Dương nhìn cô một cái, cũng lười vạch trần cô, “Ăn trước đi! Ăn xong anh có tiết học, phải đi đến trường học, em một mình phải khóa cửa sân, đừng chạy loạn, chúng ta chưa trở lại, ai tới cũng đừng mở cửa”
“Được” Nghe nói có đồ ăn, Chu Vân cũng không chú ý xem Trình Phi Dương nói cái øì, chạy nhanh ngồi xuống trước bàn đá, nhìn thấy Trình Phi Dương mua hai suất mì thịt bò về, có chút thất vọng, “Sao ít thịt như vậy? Không phải nói người thành phố đều ăn rất ngon sao? Chút thịt thế này không đủ nhét ke răng.”
Trình Phi Dương nhíu mày, “Nếu em ăn không quen thì cứ đặt ở kia, đợi chút nữa anh mang em đi ra ngoài, chính em xem muốn ăn cái gì, thì tu mua cho mình ăn”
Tính tình của Trình Phi Dương là như vậy, hắn mới mặc kệ Chu Vân là em họ của ai, chỉ cân khó chịu liền trực tiếp dỗi trở về.
“,„.“ Chu Vân ham hực ngậm miệng lại, nói thầm: “Anh không phải bạn của chị họ sao?”
Nói xong, sợ Trình Phi Dương không cho cô ăn, chạy nhanh bưng đến trước chính mình ăn nhồm nhoàm, ăn vào một ngụm, đôi mắt tức khắc sáng ngời, sau đó một ngụm tiếp một ngụm mút sùm sụp, âm thanh ăn mì phát ra rất lớn, Trình Phi Dương nghe mà nhíu mày.
“Anh là bạn của chị em, nhưng anh không phải bạn em, anh không có nghĩa vụ hầu hạ em.”
Chu Vân vội vàng ăn mì, căn bản không công phu tranh luận cùng Trình Phi Dương, một chén mì, rất nhanh đã bị cô ăn xong, bụng lại chỉ no một phần hai, đôi mắt cô nhìn chén Trình Phi Dương mặt sáng lên.
“Một suất mì này cũng quá ít, không đủ ăn, mì ở quê chúng em đều là một chén rất lớn”
“Mì này ít thịt không ngon như mì ở quê em, quá nhiều em sẽ ăn không hết” Trình Phi Dương cố ý dùng lời nói nghẹn cô, sau đó nhanh chóng ăn xong mì, thu dọn một chút rồi đi, trước khi đi, còn đặc biệt dặn dò Chu Vân đợi ở trong sân, không cần lại chạy vào trong nhà lục lọi. Chu Vân căn bản không nghe vào, chờ Trình Phi Dương vừa đi, cô liền khóa trái cửa lại.
Trình Phi Dương tới trường học, không làm gì khác, việc đầu tiên là đi tìm Thẩm Miên và Dương Tiểu Tế oán giận một hồi, nói Chu Vân chính là một người kỳ ba, tốt nhất sớm tìm phòng ở cho cô dọn ra ngoài.
Dương Tiểu Tế nghe nói Chu Vân mặc bộ quần áo mà mình thích nhất, thiếu chút nữa nổ tung.
Thẩm Miên cũng không nghĩ tới, Chu Vân lại lớn gan như vậy, vừa đến này, đã bắt đầu làm bậy.
“Chúng ta mau chóng tìm cho cô ấy một công việc, bảo cô ấy dọn ra ký túc xá ở đi!”
“Vừa lúc ngày mai buổi chiều không có tiết học.” Dương Tiểu Tế nói.
Thẩm Miên gật gật đầu, “Vừa lúc phụ cận có cửa hàng tuyển nhân viên bán quần áo, nếu vẻ ngoài của em ấy ổn, có thể thử xem”
“Em ấy trang điểm một chút, trông cũng không xấu.” Dương Tiểu Tế nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận