Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1075: Nghe ngươi mẹ lời nói làm cái gì?

Chương 1075: Nghe ngươi mẹ lời nói làm cái gì?Chương 1075: Nghe ngươi mẹ lời nói làm cái gì?
Cố Kiến Bân nghẹn lời, hắn cũng không nghĩ sinh, chỉ là mẹ hắn nháo muốn sống muốn chết, hắn không có biện pháp.
Ở trước mặt Thẩm Miên, hắn cũng không muốn thừa nhận chính mình trọng nam khinh nữ, vì thế ăn ngay nói thật: “Không phải tôi một hai muốn sinh, là mẹ tôi cảm thấy hiện tại sinh thêm một đứa, vợ tôi vừa lúc trông hai đứa luôn”
Thẩm Miên châm biếm một tiếng, “Anh là sống với vợ anh, hay là sống với mẹ anh?”
“Đương nhiên là với vợ tôi” Cố Kiến Bân theo bản năng trả lời.
“Anh sống với vợ, sinh con lại không thương lượng với vợ, nghe lời mẹ anh nói làm gì?” Thẩm Miên hỏi lại.
Cố Kiến Bân không tiếp được lời, nghẹn sau một lúc lâu mới nói: “Mẹ lấy cái chết ra bức tôi, tôi đâu có biện pháp nào khác?”
“Mẹ anh là cái tính tình gì, có phải thật sự muốn chết hay không, trong lòng anh không rõ ràng sao? Là thái độ anh không kiên quyết, mới chiều cho bác ấy thành như vậy đi?” Thẩm Miên trực tiếp chọc thủng lỗ hổng trong lời nói của Cố Kiến Bân.
Cố Kiến Bân bị dỗi không lời nào để nói, Thẩm Miên lại nhìn vợ hắn một cái, nói: “Vợ anh lớn lên rất xinh đẹp, nghe giọng nói là người thủ đô đi? Tuy rằng người vùng ven thủ đô không có tiền như người ở trung tâm, nhưng điều kiện so với nhà anh hình như cũng tốt hơn không ít, anh không lo sợ làm vợ anh tức giận bỏ đi rồi tái giá sao?”
Cố Kiến Bân sửng sốt, Thẩm Miên lại cười nhẹ, “Tôi vừa rồi nói rất rõ ràng, nếu anh muốn đón mẹ anh tới, hoặc là thuê nhà cho bác ấy, hoặc là cùng nhau dọn đi.”
Nói xong, cô dắt tay Hạ Tiểu Bắc lên lầu 3.
Cố Kiến Bân bị Thẩm Miên đánh thức, vợ Cố cùng hắn là tự do yêu đương, sau khi kết hôn sinh con, vẫn luôn ở trong nhà trông đứa trẻ, tiêu tiền đều là duỗi tay xin hắn, thế cho nên, hắn cho rằng vợ vĩnh viễn sẽ không rời đi, thiếu một chút cảm giác nguy cơ, cho nên ở trên vấn đề mẹ chồng con dâu, vẫn luôn hướng về Vương Nhị Phượng.
Hiện tại, hắn thật sự có hơi chút hoảng hốt.
Nhìn vợ còn đỏ vành mắt, tâm hắn liên mềm nhũn, ôm lấy đứa trẻ, thỏa hiệp nói: “Thực xin lỗi, là anh sai rồi, anh sẽ lập tức gọi điện thoại trở về, không cho mẹ lại đây, chúng ta qua mấy năm nữa mới sinh thêm con.”
Vừa nghe vậy, vợ Cố tức khắc vui vẻ, đồng thời trong lòng cũng càng ủy khuất, “Cố Kiến Bân, anh mỗi lần cãi nhau với em đều hướng về mẹ anh, có phải trong đáy lòng anh vẫn luôn coi em như người ngoài hay không?” Kỳ thật, Thẩm Miên nói rất đúng, chính cô cũng không kém, cũng thuộc về gả thấp, mấy năm nay, sao luôn bị người nhà Cố Kiến Bân đắn đo?
Cẩn thận ngẫm lại, là do cô mềm yếu, nếu cô sớm nghĩ kỹ một chút, cũng không đến mức chịu nhiều ủy khuất như vậy.
“Nói bậy gì đó?” Cố Kiến Bân không thừa nhận, “Ai coi em như người ngoài? Em là vợ anh”
“Vậy sao tiền lương của anh đại bộ phận đều gửi về nhà?” Vợ Cố chất vấn.
Chuyện này, vẫn luôn là khúc mắc trong lòng cô, sau khi hai người kết hôn, tiền lương của Cố Kiến Bân cũng không cho cô, mỗi tháng chỉ cho cô một ít phí sinh hoạt, đại bộ phận tiền, đều gửi về nhà cho Vương Nhị Phượng.
Cố Kiến Bân giải thích, “Mẹ sợ chúng ta tiêu tiền linh tinh, mẹ giúp chúng ta giữ, trong nhà hiện tại chỉ có một mình anh, cuối cùng còn không phải đều là của chúng ta sao?”
“Em là người tiêu tiền linh tỉnh sao?” Vợ Cố quyết định lấy lại quyền quản lý gia đình, “Anh về sau chi gửi sinh hoạt phí cho họ, tiền lương đưa cho em giữ, bằng không em sẽ về nhà mẹ đẻ, chờ anh nghĩ thông suốt, em mới trở lại.”
Cố Kiến Bân: “.....” Tiền đưa vợ, mẹ nhất định sẽ đến làm ầm ï.
Vừa thấy hắn do dự, vợ Cố liền nhắc tới việc bỏ đi, “con chính anh trông đi, em không mang theo, sống như một bảo mẫu miễn phí, cuộc sống này em không sống nổi nữa”
Bạn cần đăng nhập để bình luận