Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1079: Ta hẹn Mien bọn ho

Chương 1079: Ta hẹn Mien bọn hoChương 1079: Ta hẹn Mien bọn ho
“Tớ cũng đang ở thủ đô, chờ chút nữa cùng ra ngoài ăn cơm đi” Trình Phi Dương nói.
“Không rảnh, tớ đã hẹn Tiểu Bắc và Miên” Dương Tiểu Tế nói.
“Vậy vừa lúc, tớ cũng đã lâu chưa gặp bọn họ, mọi người cùng nhau ăn” Trình Phi Dương nói.
“Vậy được!” Dương Tiểu Tế đáp ứng, “Chờ chút nữa lại đây tập hợp.”
Tắt điện thoại xong, Dương Tiểu Tế vừa mới chuẩn bị buông di động, không nghĩ tới điện thoại lại vang lên, cô còn tưởng rằng lại là Trình Phi Dương, kết quả vừa thấy, thế nhưng là Lục Niệm.
“Uy, đạo diễn Lục.”
Sửa lại ngữ khí hung dữ vừa rồi, Dương Tiểu Tế khách khí lên.
“Đã về thủ đô rồi sao?” Lục Niệm hỏi.
“Vừa đến nhà”
Dương Tiểu Tế vừa mới nói xong, Lục Niệm liền nói: “Có thời gian không? Đã lâu không gặp, cùng nhau ra ngoài ăn một bữa cơm đi.”
Lại ăn cơm???
Dương Tiểu Tế vẻ mặt mông lung, “Em đã hẹn với mẹ con Miên”
“Người nhiều náo nhiệt, mọi người cùng nhau đi đi!” Lục Niệm nhìn thời gian một chút, chưa cho Dương Tiểu Tế cơ hội cự tuyệt, nói: “Anh nghe nói Miên tính toán quay trở lại đóng phim, vừa lúc tán gau chuyện này một chút, chờ chút nữa anh đến chỗ các em”
“Nga, được.”
Dương Tiểu Tế chạy nhanh đáp ứng.
Lục Niệm mấy năm nay rất chiếu cố Dương Tiểu Tế, đối với hắn, Dương Tiểu Tế vẫn luôn cảm kích.
Tắt điện thoại xong, cô sau đó mới yên tâm đi tắm rửa.
Thẩm Miên bên này còn không biết, ban đầu chỉ là mấy nữ sinh đơn giản ăn một bữa cơm, lập tức biến thành nhiều người liên hoan.
Xe chạy đi trong chốc lát, rất nhanh liền gặp đèn đỏ, lúc đang đợi đèn đỏ, Thẩm Miên đột nhiên thoáng nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, đồng tử cô co rụt lại, cả người như điên rồi đột nhiên mở cửa lao xuống xe.
Hành vi này làm cho ba người trên xe giật nảy mình.
“Mẹ.”
“Thẩm tiểu thư.”
“Miên”
“Mẹ.”
Thẩm Miên không màng ba người kêu gọi, trực tiếp lao về phía ven đường.
Vừa lúc đèn đỏ kết thúc, tài xế bất đắc dĩ, chỉ có thể để Dương Lam đóng cửa xe, hắn lái xe đến ven đường rồi dừng lại, Dương Lam ôm Hạ Tiểu Bắc chạy nhanh xuống xe đi tìm Thẩm Miên.
Chỉ thấy, Thẩm Miên đứng ở đầu phố, vẻ mặt mờ mịt, sắc mặt tái nhợt dọa người.
“Miên, em làm sao vậy?” Dương Lam có chút lo lắng, ngoại trừ lúc trước khi Hạ Nam xảy ra chuyện, cô trước nay chưa từng thấy Thẩm Miên thất thố như vậy.
Hạ Tiểu Bắc từ trong lòng ngực Dương Lam giãy giụa xuống dưới, bắt lấy tay Thẩm Miên, mới phát hiện tay cô lạnh lễo, có chút dọa người.
“Mẹ, mẹ làm sao vậy?”
Thẩm Miên bị lời nói của hai người lôi trở lại, cô khẽ lắc đầu, “Mẹ không có việc gì, hai người đừng lo lắng”
“Em vừa rồi tìm ai vậy?” Dương Lam không nhịn được hỏi.
Vừa nãy ở trên xe, cô rõ ràng nhìn thấy Thẩm Miên đi qua đi lại ở chỗ này, vẻ mặt lo lắng, rõ ràng là đang tìm người.
“Chắc do em hoa mắt, em cho rằng gặp được người quen” Thẩm Miên xoa nhẹ giữa mày một chút, khóe miệng lộ ra một tia cười khổ.
Hạ Tiểu Bắc và Dương Lam nhìn nhau, hai người đều phát hiện dị thường, nhưng Thẩm Miên không nghĩ nói ra, hai người rất có ăn ý không truy vấn tiếp.
Tài xế vẻ mặt lo lắng đứng ở một bên, thấy Thẩm Miên không có việc gì, không khỏi cũng thở phào nhẹ nhốm.
Hắn vẫn luôn làm tài xế cho Thẩm Miên nhiều năm, cũng coi cô giống như em gái.
“Thẩm tiểu thư, nếu không có việc gì, chúng ta lên xe đi?”
“Được”
Thẩm Miên gật gật đầu, mấy người lên xe rời đi, sau khi ngồi lên xe, Thẩm Miên vẫn không nhịn được quay đầu nhìn lại, đáng tiếc, cái gì cũng không thấy được.
Cô xoa nhẹ giữa mày một chút, nghĩ thầm, nhất định là gần đây không nghỉ ngơi tốt, đã bắt đầu hoa mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận