Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 108: Có người chặn đường

Chương 108: Có người chặn đườngChương 108: Có người chặn đường
Thẩm Miên thấy bộ dáng này của bọn họ, khóe miệng gợi lên một tia tươi cười giảo hoạt, vẻ mặt lại thiên chân nhìn Thẩm Kiến Hoa hỏi, “Ba, mẹ ban đêm ngủ có phải nói mớ hay không? Con trong mơ mơ màng màng, giống như còn nghe được tiếng nói chuyện.”
Chu Tư Vũ ngầm tức giận trừng Thẩm Miên, sao cô lại không nghe được động tĩnh gì?
Tối hôm qua Thẩm Miên rõ ràng ngủ như lợn chết, nơi nào nghe được cái gì?
“Ngươi nói bậy gì vậy?”
Động tĩnh trong phòng bị hai đứa trẻ nghe được, Chu Lan Phương luôn luôn không nói lý náo loạn đỏ thẫm mặt.
Buổi tối thời tiết lạnh, bọn nhỏ lại ngủ sớm, cô căn bản không nghĩ tới, trong phòng bên này có thể nghe được động tĩnh, còn làm cho Chu Tư Vũ mất ngủ.
Vạn nhất truyền ra ngoài, sẽ bị toàn thôn chê cười.
“Con không có nói bậy, con nghe được, Tư Vũ cũng nghe được, cho nên mới mất ngủ.”
“Cháu......”
Chu Tư Vũ lại muốn giải thích, nhưng Chu Lan Phương thẹn quá thành giận, căn bản không cho cô cơ hội nói chen vào.
“Ngươi nghe được, ngươi nói xem ngươi nghe được cái gì, ta đã nói cái gì?”
Con oắt chết đầm kia, nếu dám nói ra, cô kiểu gì cũng phải bóp chết nó.
“Được rồi.”
Mặt Thẩm Kiến Hoa đã sớm đỏ lên, loại chuyện này bị con gái nghe được, đổi thành bất cứ người làm cha làm mẹ nào, đều cảm thấy không có mặt mũi, còn bảo con gái nói ra, con gái sẽ nói gì?
Mặt già của bọn họ còn muốn hay không?
Hắn có hơi chút tức vợ không hiểu chuyện, tối hôm qua hắn đã nhắc nhở vợ nhỏ tiếng thôi, nhưng cô nói bọn trẻ đều đã ngủ say rồi.
“Các ngươi mau ăn cơm đi, ăn xong rồi đi học”
Nói xong, Thẩm Kiến Hoa nhìn thoáng qua Chu Tư Vũ, biểu tình càng thêm mất tự nhiên.
Thẩm Miên tối hôm qua ngủ sâu, chỉ mơ mơ màng màng nghe được một chút, vấn đề không lớn, Chu Tư Vũ mất ngủ, phỏng chừng......
AI
Cũng không biết đứa nhỏ này hiểu được bao nhiêu, phải bảo vợ dành ra thời gian hỏi thăm cháu gái một chút.
Vẻ mặt Chu Tư Vũ buồn bực, đến bây giờ, cô cũng không biết vì sao Chu Lan Phương cùng Thẩm Kiến Hoa đột nhiên mặt đỏ. Thấy sắc mặt Thẩm Kiến Hoa không tốt, cô cũng không dám hỏi nhiều, cúi đầu ăn cơm sau đó liền cùng Thẩm Miên đi học.
Trước khi đi, Chu Lan Phương cầm một cái khăn quàng cổ vây kín mít cổ cùng mặt Chu Tư Vũ.
“Hôm nay thời tiết lạnh, bọc ấm một ít, đừng để đông lạnh bị cảm, nhất định phải thi tốt.”
Liếc mắt nhìn Thẩm Miên rũ mi rũ mắt, không tranh không đoạt một cái, Thẩm Kiến Hoa nhíu mày, “Ngươi không phải vẫn còn có một cái khăn quàng cổ sao? Cũng quàng cho Miên đi.”
Chu Lan Phương tức giận nói, “Nó đã mặc áo Quân Đại Y rồi, còn cần khăn quàng cổ làm gì?”
Cái khăn quàng cổ kia cô ở nhà cũng không bỏ được quàng, Thẩm Miên còn muốn đeo, sao không leo lên tận trời cao đi?
“Ba, con không lạnh” Thẩm Miên nhàn nhạt nói một câu.
Trọng sinh, cô lại không nghĩ tới từ Chu Lan Phương nơi này được đến một chút ấm áp.
Thẩm Kiến Hoa thấy Thẩm Miên xác thật mặc tương đối ấm, sau đó mới không nói gì nữa, hắn đưa hai người đến cửa thôn, vì ở trước mặt hắn biểu hiện, Chu Tư Vũ trái lương tâm chở Thẩm Miên, trong lòng lại lên kế hoạch, muốn ném Thẩm Miên xuống ở nửa đường.
Cũng không biết có phải trời cao nghe được nội tâm Chu Tư Vũ hò hét hay không, hai người mới ra thôn không lâu, đã bị người nửa đường cản lại.
“Thẩm Miên đúng không? Ta có chút việc hỏi ngươi một chút” bà mối Lý bắt lấy tay lái xe đạp, lôi kéo một khuôn mặt, một bộ dáng muốn cãi nhau.
Sáng sớm mùa đông sương mù thực nùng, tâm nhìn chỉ có hai, ba mét, bởi vậy tốc độ lái xe của Chu Tư Vũ cũng không nhanh, mới để cho bà mối Lý cơ hội bắt được xe đạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận