Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chuong 1082: An com

Chuong 1082: An comChuong 1082: An com
Mấy người nói đùa một phen, liền cùng nhau ra cửa, không nghĩ tới, vừa đến cửa, lại đụng phải hai anh em Nguyễn Dễ Khiêm, bọn họ là tới thăm Thẩm Miên, không nghĩ tới nhà Thẩm Miên có nhiều người như vậy, còn vừa lúc tính toán đi ra ngoài.
“Miên, hôm nay là ngày mấy, sao náo nhiệt như vậy?”
Nguyễn Dễ Khiêm kỳ quái nói.
“Bác, cậu” Hạ Tiểu Bắc vui vẻ đi lại đây, không nói hai lời, trực tiếp chạy đến trước mặt Nguyễn Dễ Khiêm, ôm lấy đùi hắn, “Mẹ con cháu trong khoảng thời gian này nhớ hai người muốn chết”
Nguyễn Dễ Khiêm đưa đồ trong tay cho Nguyễn Dễ Dương, sau đó khom lưng ôm Hạ Tiểu Bắc lên, “Bác mấy hôm trước tới thăm cháu, kết quả cháu còn chưa có tan học, bác phải đi về, hôm nay vừa may có thời gian rảnh liền tới đây”
Hắn quay đầu chỉ chỉ đồ trong tay Nguyễn Dễ Dương, “Xem bác mang theo cái gì cho cháu này.”
Hạ Tiểu Bắc nhìn thoáng qua, đôi mắt tức khắc sáng ngời, “Ô tô mô hình”
Nguyễn Dễ Khiêm nói: “Không chỉ có ô tô mô hình, còn có máy bay mô hình”
“Oa, bác, cháu thích bác nhất” Hạ Tiểu Bắc kích động hỏng rồi, hắn từ nhỏ đã thích ô tô và máy bay. Nguyễn Dễ Dương đưa đồ vào trong sân, Dễ Khiêm nói: “Mấy người tính toán đi ra ngoài ăn cơm sao? Chúng ta vừa lúc cũng chưa ăn, mọi người cùng đi đi!”
“Đi thôi!” Lục Niệm nói tiếp: “Hôm nay tôi mời khách”
Nghe được lời này, ánh mắt Nguyễn Dễ Khiêm chợt lóe, “Hôm nay là ngày lành gì? Đạo diễn Lục tự mình mời khách?”
Lục Niệm cười nói: “Không tính là ngày lành, nhưng có chuyện tốt.”
Nguyễn Dễ Khiêm ôm Hạ Tiểu Bắc hàn huyên cùng Lục Niệm, bởi vì người nhiều, mọi người cũng không đi xa, trực tiếp đến một khách sạn lớn cách đó tâm 10 phút đi lại.
Hạ Tiểu Bắc ăn trong chốc lát, đột nhiên muốn đi WC, hắn từ trên ghế nhảy xuống, “Mommy, con đi WC.”
“Bi thôi!” Thẩm Miên nhẹ giọng nói.
Khách sạn này bọn họ thường xuyên tới, Hạ Tiểu Bắc đối với nơi này cũng quen thuộc, WC ở ngay lối rẽ bên phải, không đến 10 mét, hơn nữa năng lực tự gánh vác của Hạ Tiểu Bắc luôn luôn rất mạnh, Thẩm Miên thực yên tâm để hắn đi một mình.
Giữa phòng này và WC, còn có hai gian phòng nữa, khi Hạ Tiểu Bắc đi ngang qua căn phòng thứ nhất, lại phiết thấy bên trong tựa hồ có bóng người lắc lu một chút, cửa bên trong mở ra một nửa, có thể rõ ràng nhìn thấy, trên bàn không người ngồi.
Nói cách khác, bên trong, hẳn là không có ai mới đúng, nhưng hắn vừa rồi giống như nhìn thấy bóng người.
Tâm tính của đứa trẻ vốn tò mò, lòng hiếu kỳ của Hạ Tiểu Bắc so với bạn cùng trang lứa càng nặng hơn một ít, đặc biệt là người nhà đều ở gian bên cạnh, lòng hiếu kỳ của hắn liền lớn hơn, chậm rãi đi vào.
Bên trong ghế lô ngoại trừ bức màn và phía sau cửa, không có địa phương nào có thể giấu người, bức màn hơi hơi trong suốt, có thể thấy được, phía sau không có ai, vậy chỉ còn sau cánh cửa.
Nghĩ vậy, Hạ Tiểu Bắc theo bản năng nhìn về phía sau cửa, lúc này, một bàn tay to đột nhiên che lại miệng hắn, sau đó trực tiếp kéo hắn vào trong, cũng thuận tay đóng cửa phòng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận