Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1088: Chú, ngươi không cần ta sao?

Chương 1088: Chú, ngươi không cần ta sao?Chương 1088: Chú, ngươi không cần ta sao?
Canh Linh sửng sốt, nước mắt tức khắc chảy xuống, “Trở về, về nơi đó? Tôi mất tích 5 năm, 5 năm, trong nhà biến hóa bao lớn anh biết không? Mọi người đều cho rằng tôi đã chết, bọn họ cầm một số tiền lớn, không có ai hy vọng tôi còn sống, 5 năm, tôi chệch khỏi đường ray cùng thế giới, tôi không có biện pháp lại làm nhà thiết kế xinh đẹp trước kia, tôi còn mang theo một đứa con gái, tôi đã 30 tuổi, cuộc đời của tôi không thể trở lại”
Hạ Nam nguy hiểm nheo mắt lại, “Năm đó cô vì sao xuất hiện ở trên máy bay, cô so với ai khác đều rõ ràng hơn.”
Một câu nói tức khắc khiến Canh Linh không còn øì để cãi, cô lại ngạnh cổ nói: “Không phải tôi một hai phải ăn va anh, là Hạnh Nhi không rời khỏi anh được, anh dù cho mặc kệ tôi, chẳng lễ cũng mặc kệ Hạnh Nhi sao?”
“Chú” Hạnh Nhi nhẹ nhàng kéo góc áo Hạ Nam một chút, “chú, chú không cần cháu sao?”
Hạ Nam không biết nhớ tới cái gì, thần sắc trong đáy mắt hòa hoãn hơn rất nhiều.
Canh Linh thấy thế, lập tức tiếp tục nói: “Hạ Nam, anh nhiều năm như vậy, vẫn luôn không cho Hạnh Nhi gọi anh là ba, thậm chí ngay cả cha nuôi cũng không cho con bé gọi, là bởi vì Thẩm Miên đúng không?”
Không chờ Hạ Nam ra tiếng, cô lại nói: “ÐĐều đã qua 5 năm, 5 năm, sớm đã cảnh còn người mất, Thẩm Miên khẳng định cho rằng anh đã chết, chỉ sợ cũng đã có người mình thích, tôi thấy bên cạnh cô ấy còn mang theo một đứa con trai, so với Hạnh Nhi thoạt nhìn còn nhỏ hơn một ít, không chuẩn chính là con trai của cô ấy, tính thời gian anh rời đi, đứa bé kia sẽ là con của anh sao? Thẩm Miên đã bắt đầu sinh hoạt mới của chính mình, anh còn.....”
“Đó là con trai của tôi” Hạ Nam lạnh giọng đánh gãy lời cô, nói: “Thằng bé tên Hạ Tiểu Bắc.”
Khi nói lên cái tên Hạ Tiểu Bắc, bên trong giọng Hạ Nam lộ ra một cỗ tự hào cùng đau lòng khó giải thích.
Mấy năm nay, Thẩm Miên sống ra sao, không cần tưởng, cũng có thể đoán được, cô nhất định một chút đều không tốt.
Canh Linh sửng sốt một chút, đột nhiên kích động nói: “Không có khả năng”
Cô không thể tin tưởng cười, “Hạ Nam, anh đừng chính mình lừa chính mình, Hạ Tiểu Bắc nhìn không có lớn như Hạnh Nhi, hắn tên Hạ Tiểu Bắc, không nhất định chính là con trai anh, có lễ là nhà anh nhận nuôi, có lẽ là Thẩm Miên cùng người khác sinh ra, chỉ là vì lưu một huyết mạch cho nhà anh, cho nên mới gọi là Hạ Tiểu Bắc, còn có một loại khả năng, chính là chông hiện tại của cô ấy, cũng họ Hạ.”
Canh Linh tìm một đống lý do, chính là không muốn tin tưởng, Thẩm Miên đã sinh con trai cho Hạ Nam.
“Thẳng bé lớn lên giống hệt tôi.” Một câu của Hạ Nam, đánh gãy ảo tưởng của Canh Linh.
Canh Linh giống như điên rồi, cười ha hả hai tiếng, “Thẩm Miên thật sinh con trai cho anh? Thẩm Miên sinh con trai cho anh, vậy tôi và Hạnh Nhi thì sao? Anh không cần chúng tôi sao?”
Trong lòng Canh Linh đột nhiên có một ý tưởng ác độc, có lễ, bọn họ không nên trở về.
Nếu lúc ấy ngăn cản Hạ Nam trở về, hoặc là lại muộn mấy năm mới trở về, Thẩm Miên gả cho người khác, Hạ Nam tự nhiên cũng sẽ chặt đứt niệm tưởng.
Trong lòng cô nghĩ như vậy, trong miệng cũng nói ra, “Nếu Thẩm Miên có người khác, trong lòng căn bản không có anh, anh làm sao bây giờ?”
“Em ấy sẽ không thay đổi” Hạ Nam trầm giọng nói.
“Anh sao có thể khẳng định như vậy?” Canh Linh trào phúng nói: “5 năm, anh biết 5 năm dài bao nhiêu không? 1825 ngày đêm, có thể thay đổi quá nhiều, dù cho Thẩm Miên thích anh, cũng đã quên anh”
Bạn cần đăng nhập để bình luận